Đọc truyện Làm Ấm Giường Cho Tổng Giám Đốc của tác giả Lương Hải Yến, đã full (hoàn thành). Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
Khóa học Giám đốc chi nhánh Vietcombank 2017 đã chính thức khép lại với buổi Lễ trao tổng kết tôn vinh 5 học viên xuất sắc và 25 học viên khá, giỏi. Buổi lễ trao giải diễn ra trong không khí ấm cúng, các học viên gửi lời cảm ơn đến TalentPool đã đem đến khóa học hữu
Ông Nguyễn Hiếu Liêm sinh ngày 13/03/1959 tại TP Hồ Chí Minh hiện là Tổng Giám đốc Tập đoàn Anova Corp. Ông từng là Đại biểu Quốc Hội nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (Khóa VIII - từ 1987 đến 1991). Bên cạnh việc trợ cấp học bổng cho các sinh viên có hoàn
Đến sáng hôm sau đi làm lại, nhân viên thường xuyên phát hiện Tổng Giám đốc Mặc cả đêm không ngủ. Không ai hiểu vì sao bây giờ Tổng Giám đốc Mặc lại tự ép mình bận rộn đến như vậy, ngay cả Thẩm Mục cũng không hiểu nổi. Nhưng đúng là hiện tại công ty đang phát triển với tốc độ đáng sợ. Quý Noãn thật sự không tìm được Mặc Cảnh Thâm.
Nội thất phòng giám đốc với nhiều phong cách khác nhau, nội thất phòng giám đốc phong cách châu Á, Nội thất phòng giám đốc phong cách châu âu, Nội thất phòng giám đốc đơn giản mà sang trọng. Bàn ghế giám đốc Hoà Phát, Fami, Xuân Hoà, nội thất 190, nhập khẩu đa dạng phong cách màu sắc phong phú.
Trợ lý Phó Tổng Giám Đốc. Công ty Cổ phần TPS Thành Phong. Thành phố Hồ Chí Minh. 25.000.000 VNĐ một tháng. Toàn thời gian. Nộp đơn dễ dàng. Hỗ trợ Giám đốc trong việc điều hành, giám sát, đôn đốc công việc để triển khai các mục tiêu, kế hoạch đề ra. Thực hiện các
Y8A9v. Một câu chuyện tình tưởng rất tốt đẹp nhưng lại hóa ra là bi kịch đối với cả hai... Cô tên Liên Ngữ, có khuôn mặt đáng yêu, là bảo bối của gia đình. Cô chưa biết yêu, không phải vì cô không muốn, cũng không phải không ai thèm yêu, mà là vì cô đã người Tiểu Phẫn ca đã hứa sau này sẽ cưới cô. Ai cũng cười cô vì cô tin người ấy, nói người ấy đã quên cô rồi... Anh, Tất Ngôn, một tổng giám đốc đĩnh đạc, trước giờ đã muốn gì thì luôn đoạt được. Mặc dù cố tránh né thế nào thì cũng bị anh nắm trong tay, anh dùng nhiều thủ đoạn dụ dỗ cô... Rồi cô sẽ quyết định ra sao? Chuyện tình của Liên Ngữ sẽ đi đến đâu với sự lựa chọn ấy? Mời các bạn đọc truyện!
“Ngoan, em cầm thêm thìa ra kia đi.” Tất Ngôn bưng hai đĩa cơm rang vàng óng, đi ngang qua Liên Ngữ đang đứng ngây ngốc thì dịu dàng nói với Ngữ lấy lại tinh thần, cầm hai cái thìa đi theo phía sau anh.“Ngồi xuống.” Anh ra lệnh, Liên Ngữ ngoan ngoãn nghe lời ngay cả một câu cũng không dám Ngôn đem một đĩa cơm rang to đặt trước mặt cô nói, “Ăn đi.”Từng hạt cơm rang vàng óng, bóng nhẫy, thơm phức, Liên Ngữ không nhịn được nuốt nước miếng, nghe theo mệnh lệnh của anh, chẳng quan tâm đến hình tượng thục nữ, mở to miệng ăn.“Em rất đói bụng sao?” Thấy cô ăn vừa vội vừa mau, Tất Ngôn nhíu mày hỏi.“Ừ.....từ sáng đến giờ em chưa ăn gì.” Ăn quá ngon, trong miệng đầy cơm, cô thật sự không nói ra lời, chỉ có thể gật đầu với anh.“Ăn từ từ.” Tất Ngôn cười dặn dò cô, “Không có ai tranh với em đâu.”“Ăn thật ngon.” Liên Ngữ cúi đầu ăn như hổ đói, sau đó đưa cái đĩa không cho anh, “Em còn muốn ăn nữa.”Tất Ngôn nhìn cái đĩa không, ngây ra một lúc “Em....”Người phụ nữ này ăn hết một đĩa cơm rang to, anh còn chưa ăn miếng nào đâu đấy, nhất thời, anh cười một tiếng, sự lo lắng trong lòng lại tăng lên.“Không cần ăn quá nhanh, ăn chậm nhai kĩ, nếu không sẽ bị đau bụng.” Đẩy một đĩa cơm rang khác đến trước mặt cô “Nếu không lần sau đừng mong anh rang cơm cho em ăn, biết chưa?”“Được, được.” Vì suy nghĩ cho sau này, Liên Ngữ đành phải chậm rãi ăn đĩa cơm rang vàng óng mê thật ngon quá!“Xem ra về sau anh phải cố gắng kiếm tiền rồi.” Tất Ngôn giả bộ như thật nói.“Vì sao?” Liên Ngữ ngẩng đầu lên khó hiểu nhìn anh.“Bởi vì anh phải nuôi em, em ăn nhiều như thế, không cố gắng kiếm tiền, không chừng anh cũng bị em ăn luôn mất.” Nói xong, anh cười đến nỗi mắt cũng híp thành một đường thẳng.“Anh nói bậy, sao em có thể ăn nhiều như thế chứ.” Liên Ngữ đỏ mặt, gắt anh “Em....là vì hôm nay em chưa ăn sáng, mới ăn nhiều như vậy, bình thường sẽ không như vậy đâu.”“Oh?” Vẻ mặt anh lộ ra vẻ tiếc nuối, “Thì ra không phải vì anh nấu ăn ngon nên em mới ăn nhiều như vậy, về sau anh sẽ không nấu nữa, nấu xong lại không có người ăn.”“Đừng mà.” Liên Ngữ vội vàng la to lên, “Em....được rồi, là em không biết nấu, anh nấu ăn ngon vô cùng, đã được chưa?”“Đồ ngốc, anh rất vui khi được nấu cho em ăn.” Anh cưng chiều vươn tay vò vò mái tóc của cô, “Ăn đi, nếu không sẽ nguội đó.”Nhìn bộ dáng cô cười híp mắt hưởng thụ, cơm trong miệng Tất Ngôn như biến thành đồ ăn ngon nhất từ trước đến ràng là muốn cô tới làm cơm cho mình ăn, hiện tại lại bị đảo ngược là anh nấu cơm cho cô ăn, thật sự chính mình tìm đến cái khổ, nhưng tuy nói như thế, trong lòng anh lại cảm thấy ngọt ngào, xem ra anh có khuynh hướng chịu ngược, cô gái nhỏ này thật sự là gánh nặng ngọt ngào của anh, không ôm chặt không kệ tương lai gặp phải khó khăn gì, anh đều thay cô chống, để cô vĩnh viễn là một cô chủ nhỏ không phiền không tiếc, hứa hẹn như vậy, về sau chưa chắc đã làm được.....“Mọi người làm sao vậy?” Liên Ngữ vừa tiến vào văn phòng cô nhi viện, đã thấy các đồng nghiệp trong văn phòng lộ ra vẻ mặt lo lắng.“Tiểu Ngữ, cô nhi viện sẽ bị phá bỏ sao?” Một đồng nghiệp nữ nói ra một câu chấn Ngữ giật mình ngay tại chỗ, sau đó hỏi một câu, “Viện trưởng ở văn phòng sao?”“Ừ” Đồng nghiệp nữ gật đầu với vừa nghe, lập tức xoay người chạy đến văn phòng của viện trưởng.“Viện trưởng?” Liên Ngữ khẽ gõ vài cái lên cánh cửa.“Tiểu Ngữ à, vào đi.” Viện trưởng Trương ngẩng đầu thấy người đến là cô thì gật đầu bảo cô Ngữ bước nhanh tới, cũng chẳng quan tâm đến lễ phép, sốt ruột hỏi “Nghe nói cô nhi viện sẽ bị phá bỏ, có thật không ạ?”Viện trưởng Trương tháo kính lão xuống, xoa nhẹ thái dương, vẻ mặt đau khổ, “Con đã nghe nói ta cũng không gạt con, đúng vậy, thông báo đã truyền xuống dưới, cô nhi viện sẽ bị phá bỏ rồi dời đi chỗ khác.”“Tại sao lại như vậy?” Giọng nói của Liên Ngữ cao vút, “Tại sao vô duyên vô cớ lại muốn phá bỏ rồi dời đi nơi khác chứ?”“Aiz, ta cũng vừa nhận được thông báo, mảnh đất của cô nhi viện sẽ bán cho một nhà kiến trúc sư, nghe nói cậu ta mới mở văn phòng riêng, cần phải gây dựng danh tiếng ở đây, cho nên cô nhi viện này là kế hoạch thứ nhất của bọn họ.” Viện trưởng Trương bất đắc dĩ nói, lo lắng không thôi.“Làm sao có thể như vậy?” Giọng điệu Liên Ngữ tỏ ra phẫn nộ la to, “Viện trưởng, không phải cô nhi viện của chúng ta đã ký hợp đồng thuê mướn đàng hoàng rồi sao? Sao có thể tùy tiện bán đi chứ?”“Tiểu Ngữ, nói thật cho con biết, lâu nay cô nhi viện chưa trả tiền tiền thuê, những năm gần đây đều dựa vào viện trợ bên ngoài, cũng chỉ có thể duy trì chi tiêu cho cuộc sống bình thường,” Viện trưởng Trương gian nan nói ra sự khó khăn của cô nhi viện, tiếng thở dài vang lên trong phòng làm việc.“Trời ạ, tình hình kinh tế của cô nhi viện thật sự thảm như vậy sao?” Cô không thể tin được, từ trước tới nay cô đều ngây thơ cho rằng cô nhi viện là một nơi giúp đỡ người khác, hẳn sẽ có rất nhiều người giống như cô, nhiệt tình giúp đỡ, yêu quý nơi này.“Chúng ta làm trái với quy ước trước đây, cho nên người bán đi, chúng ta cũng không thể nói gì hơn.” Hiện tại viện trưởng rất lo lắng cho lũ trẻ “Còn bọn nhỏ phải làm sao bây giờ?”“Viện trưởng, tên văn phòng đó là gì?” Đột nhiên Liên Ngữ thốt lên một trưởng Trương nghi hoặc nhìn cô “Tiểu Ngữ, con muốn làm gì?”“Viện trưởng, có lẽ chúng ta chỉ có thể đi tìm bọn họ để nói chuyện, cầu xin bọn họ đừng phá bỏ nơi này thôi.” Liên Ngữ nói ra suy nghĩ của mình cho viện trưởng nghe.“Có thể sao?” Thương nhân đều là những kẻ hám lợi, họ sẽ buông tha cơ hội tốt để kiếm tiền này sao?“Không thử sao có thể biết kết quả chứ!” Nói tóm lại, Liên Ngữ đã hạ quyết tâm phải đi một chuyến.“Đây là danh thiếp họ để lại.” Viện trưởng Trương đưa danh thiếp cho Ngữ liếc mắt nhìn “Văn phòng kiến trúc sư Phong Thượng, sao nhìn thấy quen mắt vậy chứ?”“Tiểu Ngữ, con thật sự muốn đi sao?” Viện trưởng Trương lo lắng, hỏi lại lần nữa, “Ta nghĩ con nên quên chuyện đó đi, ta sẽ nhờ vài người bạn tìm chỗ nào đó phù hợp để chuyển đi.”“Viện trưởng, nơi này có mấy chục đứa trẻ, trong thời gian ngắn như vậy làm sao có thể thu xếp chỗ ở ổn định cho bọn trẻ được chứ?” Liên Ngữ không đồng ý nhíu mày, “Người yên tâm, con chỉ nói chuyện với người phụ trách của bọn họ, xem phương pháp gì giải quyết hay không thôi.”“Vậy được rồi, con phải cẩn thận.” Viện trưởng Trương không làm gì được, chỉ có thể để cho cô đi, có thể có chuyển biến gì đó cũng không chừng.“Vâng, con sẽ liệu sức mà làm.” Nói xong cô cầm tấm danh thiếp rời khỏi văn phòng viện Ngữ cầm danh thiếp đứng trước cửa cao ốc, đối chiếu với tấm danh thiếp, xác định đúng rồi, cô ngẩng đầu lên đi vào.“Tiểu thư, xin chào, xin hỏi cô cần tìm ai?” Trước đại sảnh một cô tiếp tân xinh đẹp với vẻ mặt mỉm cười lịch sự, hỏi Liên Ngữ.“Tôi muốn tìm người phụ trách của các người.” Liên Ngữ khẩn trương, toát mồ hôi hột.“Xin hỏi tiểu thư có hẹn trước không?” Cô tiếp tân vẫn giữ nguyên nụ cười như lúc ban đầu.“Làm phiền cô thông báo một tiếng, tôi là người đại diện cho cô nhi viện Thiên Sứ, đến thảo luận về vấn đề đất đai.” Liên Ngữ mở to cặp mắt ngập nước nhìn chằm chằm cô ta.“Này....” Cô tiếp tân hơi do dự.“Cầu xin cô.” Liên Ngữ chấp hai tay lại vẻ mặt thỉnh cầu nhìn cô ta.“Được rồi, tiểu thư chờ một chút.” Cô tiếp tân bấm điện thoại gọi điện xin ý kiến của quản chốc lát, đã có được chỉ thị “Tiểu thư mời đi bên này, trực tiếp lên lầu 20, ông chủ của chúng tôi đang chờ trên đó.”“Cảm ơn.” Liên Ngữ mỉm cười nói lời cảm ơn với cô tiếp lầu 20, Liên Ngữ đứng trước một cánh cửa vừa dày vừa nặng, hít sâu một hơi, cô mới chậm rãi giơ tay lên gõ cửa.“Vào đi.” Giọng nói trầm thấp hùng hồn từ bên trong truyền Ngữ nghe giọng nói này lại cảm thấy quen thuộc, lắc đầu mặc kệ, nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, lúc nhìn thấy rõ ràng người ngồi ở bàn làm việc thì cô ngây Ngôn, người đang ngồi ở bàn làm việc là Tất Ngôn.“Anh....” Ngón tay mảnh khảnh của cô chỉ về phía anh.“Thân ái, làm sao em biết anh ở đây?” Tất Ngôn kinh ngạc không thôi, “Em chính là người đại diện của cô nhi viện Thiên Sứ?”“Đúng vậy....đây là công ty của anh à?”“Không phải đã nói qua với em rồi sao?” Tất Ngôn đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi đi đến trước mặt cô “Em không để ở trong lòng đúng không?”Để cô ngồi trên ghế sô pha, tự mình lấy cho cô ly nước trái cây “A, chỗ kia là cô nhi viện em đang làm việc hả?”“Đúng vậy.” Thấy bộ dáng cùng vẻ mặt không biết chuyện gì của anh, cô có chút hồ đồ.“À, việc này là bên phía đối tác của anh phụ trách, thời gian trước hắn mới từ NewYork trở về, đối với nội dung công tác của hắn, anh không có hỏi đến, vừa vặn hôm nay hắn không có ở đây nên anh mới phải đến để xử lý.” Mấy ngày nay bận quá nên Thương Thiên Dương cũng không có nói chuyện công việc với anh.“Bên phía đối tác của anh?” Trong đầu cô lại bay ra một dấy chấm hỏi.“Thời gian trước, bởi vì công việc quá bận, cho nên anh gọi cho hắn yêu cầu hắn trở về phụ giúp anh một chút, hôm nay hắn lại quay về NewYork, công việc bên kia cũng rất bận.” Tất Ngôn giải thích. “Nói đi, bên cô nhi viện có chuyện gì?”“Văn phòng của các anh muốn mua cô nhi viện của chúng em còn muốn phá bỏ nó, như vậy bọn nhỏ sẽ không có chỗ để đi.” Nói đến đây Liên Ngữ kích động đứng lên “Anh làm sao có thể làm như vậy chứ?”“Được được được, không nên kích động, ngồi xuống trước đã.” Thoạt nhìn là một cô gái nhỏ đơn giản dễ lừa gạt, nhưng nổi giận lên lại làm cho người ta ăn không tiêu “Anh sẽ làm rõ mọi chuyện, được không?”“Không cần phá bỏ cô nhi viện, có được không?” Kéo ống tay áo của anh, Liên Ngữ đáng thương nhìn anh.“Yên tâm, chuyện này để anh giải quyết, không cần lo lắng.” Không đành lòng nhìn cô u buồn, Tất Ngôn nói ra lời cam đoan với cô.“Thật sự, sẽ không phá bỏ cô nhi viện chứ?” Đôi mắt ngập nước dừng lại chỗ anh, giống như là thiên thần, còn 0anh chính là vị cứu Ngôn gật đầu, cứ kiểu “cắt đất bồi thường” như vậy nếu để cho Thượng Thiên Dương biết, hắn ta không thể không bóp chết anh.“Làm như vậy thật sự không có vấn đề gì sao?” Sẽ không ảnh hưởng đến anh chứ?“Yên tâm, không có vấn đề gì.” Anh vỗ ngực đảm bảo, trong lòng lại nghĩ làm cách nào để đối phó với cơn thịnh nộ của bạn tốt.“A, Tất Ngôn, anh thật tốt quá.” Cô xông lên ôm lấy anh, “Như vậy cô nhi viện sẽ không bị phá bỏ, bọn nhỏ vẫn có chỗ ở.”Nhìn bộ dáng hưng phấn thoải mái cười to cô cô, Tất Ngôn cảm thấy tất cả đều đáng giá, ôm lấy thân thể nhỏ nhắn đang vui vẻ của cô, khóe miệng cũng dần nâng lên.“Tất Ngôn, tớ có nói là không phá bỏ cô nhi viện này sao? Cô nhi viện này là kế hoạch thứ nhất của công ty chúng ta, là thứ quan trọng nhất đó.” Thượng Thiên Dương nổi giận đùng đùng hét lớn với bạn tốt “Cậu có biết mình đang làm gì hay không?”Tức chết, hắn bay tới bay lui giữa hai nơi mệt muốn chết, ngược lại, người này lại ở đây đem công việc đi lấy lòng bạn ạ, thế giới này làm sao vậy? Một người cuồng công việc như vậy sao lại biến thành người đàn ông tình cảm dịu dàng rồi?“Ngoại trừ khu đất này, chúng ta vẫn còn có thể chuyển đến chỗ khác.” Không có một tia áy náy và chột dạ, Tất Ngôn thản nhiên nói.“Cậu cho rằng chỉ cần một câu nói là có thể xong việc sao? Vì kế hoạch này tớ tốn biết bao nhiêu tâm tư mới lấy được khu đất này, hiện tại cậu nói một câu muốn bỏ qua là bỏ qua? Còn lâu.” Hắn không bị điên, đầu óc cũng không bình thường.“Tóm lại cô nhi viện không thể phá bỏ.” Tất Ngôn kiên trì Thiên Dương hít sâu một hơi “Không phải là cậu đã quên mục đích mình về nước?”“Tớ không quên.”“Nhưng hiện tại trái tim cậu đều đặt trên người cô gái kia, công việc đều vứt cho tớ, cậu muốn tớ mệt chết sao?” Đây mới là nguyên nhân chủ yếu, hắn làm bán sống bán chết, mà bạn tốt lại đi tán gái, rất không công bằng.“Được rồi, mấy ngày này cậu cứ nghỉ ngơi thật tốt, công việc để tớ lo, được chưa?.” “Hừ, đừng tưởng cứ như vậy là xong.” Thượng Thiên Dương nổi nóng như cũ “Chúng ta thật vất vả lắm mới có cơ hội nổi tiếng trong nước, việc tốt như vậy lại bị cậu hủy hoại.”“Trong cô nhi viện có nhiều trẻ con như vậy, cậu muốn cho bọn chúng ngủ ngoài đường hết sao?” Anh nói một câu, dồn ép Thượng Thiên Dương.“Aiz, biết rồi.” Thượng Thiên Dương không thể không đầu hàng “Sớm biết thế lúc trước sẽ không tò mò như vậy.”“Yên tâm, tớ đã tìm được chỗ khu đất khác thay thế.” Điềm tĩnh tự nhiên, Tất Ngôn tung một quả boom tuyên bố.“Sao cậu không nói sớm?” Người này muốn nhìn hắn tức giận đến bốc khói đây mà.“Cậu đâu có hỏi.” Tất Ngôn không cho là đúng nói “Được rồi, không cần tức giận.”Thượng Thiên Dương lại than thở, mình không cẩn thận kết giao với người này, thật sự là sai lầm lớn nhất cuộc đời mà.“Vậy chuyện liên quan bố cậu đã có tiến triển gì chưa?” Chuyển đề tài, Thượng Thiên Dương nhíu mày nhìn của Tất Ngôn nắm chặt “Vẫn còn tiếp tục, tớ nghĩ rất nhanh sẽ có tin tức.”
Khi nhắc đến tổng giám đốc, chúng ta đều nghĩ rằng đây là một chức danh lãnh đạo tối cao của một doanh nghiệp. Đây sẽ là người “cầm lái” cuối cùng của một công ty. Tuy nhiên, chúng ta đều chưa thực sự hiểu rõ những công việc mà chức danh tổng giám đốc sẽ làm là gì, họ có nhiệm vụ gì ở trong doanh nghiệp. Để làm sáng tỏ điều đó, chúng tôi đã tổng hợp một số thông tin xung quanh chức danh này, để bạn đọc cùng tìm hiểu tại bài viết sau. giám đốc là gì? Khái niệm tổng giám đốc khá phổ biến nhưng chưa nhiều người thực sự hiểu Theo định nghĩa cơ bản nhất, tổng giám đốc là chức danh cao nhất của một công ty hoặc doanh nghiệp. Các đơn vị kinh doanh hiện nay tất cả đều sẽ được điều hành bởi một tổng giám đốc. Chức vụ tổng giám đốc được sử dụng ở nhiều nước trên thế giới, tuy nhiên với nhiều ý nghĩa khác nhau, chịu sự giám sát của Hội đồng quản trị và chịu trách nhiệm trước Hội đồng quản trị về việc thực hiện các quyền và nhiệm vụ được giao. Hiện nay, nhiều người thường gộp chung CEO thành tổng giám đốc, nhưng điều này còn khá mơ hồ. Bởi theo tiếng anh, CEO chỉ được định danh là giám đốc điều hành kinh doanh mà thôi. vụ và chức năng của tổng giám đốc trong công ty Tổng giám đốc là chức danh cực kỳ quan trọng trong công ty Tổng giám đốc có khá nhiều nhiệm vụ quan trọng trong công ty. Chính chức danh này sẽ quản lý, giám sát bao quát toàn bộ các hoạt động của nhân viên, ban lãnh đạo các bộ phận, trực tiếp chỉ đạo và đi gặp mặt các đối tác quan trọng của doanh nghiệp. Cụ thể các nhiệm vụ của tổng giám đốc được chúng tôi phân tích như sau Quyết định toàn bộ hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp Ở vị trí cao nhất của doanh nghiệp, tổng giám đốc có vai trò quyết định đến tình hình của doanh nghiệp rất nhiều. Chức vụ này sẽ thực thi một số chiến lược kinh doanh nhằm mở rộng quy mô sản xuất của công ty, gia tăng lợi nhuận. Các chiến lược kinh doanh này có thể kể đến Phương án đầu tư, các kế hoạch kinh doanh, các kế hoạch xây dựng thương hiệu, kế hoạch quảng bá sản phẩm,... Bên cạnh đó, tổng giám đốc sẽ có những kế hoạch để thực hiện các phương án đầu tư hiệu quả nhất, tối ưu chi phí và có được lợi nhuận tối đa nhất. Là cố vấn tham mưu trong trường hợp công ty là tập đoàn và có chủ tịch Nếu doanh nghiệp là một tập đoàn lớn mạnh, có nhiều công ty mẹ và công ty con, hình thành một mạng lưới thì tổng giám đốc chính là cố vấn tham mưu trong trường hợp này. Tổng giám đốc sẽ trực tiếp viết kế hoạch, điều hành, báo cáo kết quả kinh doanh của tập đoàn tới chủ tịch. Mặt khác, tổng giám đốc sẽ là cố vấn tư vấn các chiến lược phát triển tập đoàn, các kế hoạch quan trọng, các dự báo hoặc tầm nhìn dài hạn trong kinh doanh đối với lĩnh vực mà doanh nghiệp đang theo đuổi. Tập trung gây dựng bộ máy nhân sự tối cao Bộ máy nhân sự tối cao của một tập đoàn lớn có thể hiểu là các chức danh giám đốc. Từ giám đốc nhân sự, giám đốc điều hành, giám đốc sản xuất,...đều được trực tiếp tổng giám đốc cân nhắc và tuyển dụng, đảm bảo khối lượng và chất lượng công việc. Ngoài ra, chức danh này còn có trách nhiệm bổ nhiệm, miễn nhiệm, cách chức hoặc thuyên chuyển công tác đối với các chức vụ trong doanh nghiệp, trừ những chức vụ nằm ngoài thẩm quyền phụ trách của tổng giám đốc. giám đốc cần có những phẩm chất gì? Để đáp ứng được các tiêu chuẩn ứng tuyển vị trí tổng giám đốc, người ứng tuyển phải có rất nhiều phẩm chất và đức tính tốt trong công việc. Cụ thể như sau Có tầm nhìn dài hạn Tổng giám đốc có vai trò dẫn dắt một doanh nghiệp phát triển và ổn định đúng lộ trình của nó. Chính vì thế, người ứng với vị trí này thường phải là những người có tầm nhìn dài hạn. Tầm nhìn dài sẽ giúp cho công ty phát triển tốt, nhân viên yên tâm là việc, không xảy ra khủng hoảng về tài chính. Có khả năng phán đoán linh hoạt trong công việc Mỗi quyết định được tổng giám đốc đưa ra sẽ có ảnh hưởng trực tiếp đến các hoạt động của công ty. Chính vì thế đòi hỏi người ngồi ở vị trí này phải có khả năng phán đoán linh hoạt, nhanh chóng tiếp cận vấn đề và có hướng giải quyết phù hợp nhất. Có óc sáng tạo Một công ty cần có những điều mới mẻ và đột phá. Những ý tưởng này khiến cho công ty bứt phá, phát triển và mở rộng. Ở người lãnh đạo tối cao - tổng giám đốc cũng cần có tiêu chuẩn này. Một công ty không thể hoạt động suốt trong một khuôn phép nhất định, như thế sẽ khó phát triển và sẽ bị chậm lại so với tốc độ công nghiệp hóa như hiện nay. Tóm lại, tổng giám đốc là một chức năng cực kỳ quan trọng, có ảnh hưởng cực lớn đến sự tồn vong của một doanh nghiệp. Chính vì thế, chức năng này cần người lãnh đạo có tài, có tâm ứng tuyển là tốt nhất. Theo nguồn
Editor Ngôn cũng nhắm mắt lại, dựa người vào thành ghế sofa, hưởng thụ yên tĩnh và kí ức trong lòng trong khung cảnh náo nhiệt. Công ty thiết kế kiến trúc là một con ngựa đen đột nhiên nổi lên trong giới kiến trúc mấy năm gần đây, thế tới của nó mạnh tới mức khiến cho giới kiến trúc đều trở tay không kịp, không ai tin tưởng rằng công ty không có danh tiếng gì lại trở thành con cưng của giới kiến trúc chỉ trong một đêm, mà tất cả đều là công của Tổng giám đốc, cũng là nhà thiết kế của công ty – Tất đó mới chỉ ba mươi tuổi đã đạt được giải thưởng lớn về kiến trúc, thiết kế không theo khuôn phép của anh đã khiến toàn bộ giới kiến trúc chấn nay thiết kế của anh đã trở thành ngàn vàng khó cầu, những nhân vật nổi tiếng trong xã hội vẫn luôn nâng tiền bạc tới cửa cầu thiết kế, đáng tiếc anh có tiếng là khiêm tốn ít nói, cho nên rất nhiều người đều là tơi tả mà về.“Mình nghe San Na nói, cậu đẩy tất cả các dự án sang cho mình, sao lại thế này?” Thượng Thiên Dương mặc bộ quần áo kỵ sĩ anh tuấn, nổi giận đùng đùng xông vào văn phòng của Tất Ngôn.“Cậu có nhầm không vậy?” Anh ta tức giận đến mức bộ tóc nhuộm vàng hoe dựng thẳng lên, “Mình thừa dịp cậu đang nổi tiếng dồn sức quảng cáo, cậu thì ngược lại, ở trong này đẩy công việc ra ngoài, sao, cậu đây là cố ý làm trái ý mình hả?”“Cậu nói xem rốt cuộc là cậu muốn làm gì, không muốn làm?”Tất Ngôn im lặng không nói, nếu như không cho bạn tốt trút hết tức giận ra ngoài một lần, vậy thì cậu ta sẽ càng thêm buồn bực. Cho nên vẫn là để cậu ta mắng hết một lần đi giờ sau, Thượng Thiên Dương mắng đến miệng đắng lưỡi khô, nhìn lại Tất Ngôn vẫn là bộ dáng khí định thần nhàn như cũ, liền biết nửa giờ này tự mình phí lời rồi.“Cậu...” Thượng Thiên Dương chỉ vào anh á khẩu không nói được gì, cũng lại không nói thêm gì lâu sau, Tất Ngôn mới có lòng tốt mở miệng vàng ra giải thích cho anh ta “Mình có chuyện quan trọng hơn phải làm. Trong thời gian ngắn không muốn nhận thêm một dự án nào nữa.”“Cậu có chuyện gì quan trọng hơn?” Thượng Thiên Dương nhíu mày hỏi, mình quen cậu ta không phải ngày một ngày hai. Cậu ta có chuyện gì quan trọng mà mình lại không biết?“Chuyện công ty của ba mình bị phá sản.” Ánh mắt Tất Ngôn lạnh lùng, đứng dậy từ trên ghế, chậm rãi đi đến bên cửa sổ, dõi mắt nhìn ra xa, “Hai mươi năm trước, công ty của ba mình bởi vì vật liệu xây dựng kém chất lượng mà trong vòng một đêm rơi vào cảnh gần phá sản, sau cùng, ông không chịu được đả kích bị phá sản nên lựa chọn tự sát, mà mẹ mình cũng chọn cách chết theo ông.”Tầm mắt của Tất Ngôn nhìn chằm chằm vào dòng xe tới lui dưới cao ốc, giọng điệu chậm mà kéo dài, phảng phất như đang nói chuyện của một người khác, không có một chút phập Thượng Thiên Dương lại biết lúc này lòng của cậu ta rất đau, cái tay cầm bút máy của cậu ta đã chảy ra tơ máu, chứng minh Tất Ngôn phải rất cố gắng mới áp chế được bi thống ở sâu trong nội tâm.“Cậu muốn làm cái gì?” Tất Ngôn nói cho anh ta biết những chuyện này, chắc hẳn là đã hạ quyết định.“Mình nghĩ muốn tra rõ ràng chuyện năm đó.” Có một đoạn thời gian Tất Ngôn đã từng bắt đầu điều tra tài liệu ghi lại của công ty của cha nhưng lại không thu hoạch được đó đống nguyên liệu kém chất lượng mà ba anh kiểm duyệt đã biến mất không thấy. Ngay cả nhân viên trước đây có tham dự vào mua bán vật liệu cũng không thấy tung tích cho nên anh có thể khẳng định tất cả đều có dự mưu.“Tra rõ ràng rồi thì làm gì nữa? Nếu thật sự có nội tình không thể cho ai biết, vậy cậu muốn làm như thế nào?” Thượng Thiên Dương biết mình ngăn cản không được, nhưng cũng không muốn bạn tốt tiếp tục sống trong hồi ức đau khổ.“Không biết, nhưng mình nhất định phải làm, nếu không cả đời này mình sẽ không yên lòng.” Tất Ngôn biết nên tìm một cái cửa để trút hết cố gắng và thống khổ đã nhiều năm của mình, nếu không như vậy thì anh sẽ bức mình điên mất.“Làm xong chuyện này cậu sẽ trở về chứ?” Thượng Thiên Dương đột nhiên hỏi.“Mình không trở lại thì có thể đi đâu đây?” Tất Ngôn cười tự giễu.“Vậy thiên sứ hoa Tường Vi của cậu thì sao?”Khuôn mặt của Tất Ngôn căng ra, đồng tử đen bắn ra ánh sáng sắc nhọn về phía anh ta.“Ha, đừng khủng bố như vậy có được hay không? Mình không cẩn thận nên đã nhìn qua bản phác họa của cậu.” Thượng Thiên Dương thấy ánh mắt lạnh như băng của bạn tốt, hơi sợ, “Ha ha, đừng như vậy, là không cẩn thận nhìn thấy, thật sự là không cẩn thận, mình thề!”Tất Ngôn cứ lạnh lẽo nhìn anh ta như vậy khiến trán Thượng Thiên Dương ứa ra mồ ạ, thật sự là cực hình!“Lần sau còn dám lục lọi này nọ của mình, cậu nhất định phải chết.” Tất Ngôn hung tợn uy hiếp nói.“Sẽ không, sẽ không đâu.” Thượng Thiên Dương vội vàng lắc đầu, bảo đảm với ta sao còn dám lại nhìn lén tập tranh của cậu nữa, cũng không phải là không muốn sống, ài, thật sự là lòng hiếu kỳ hại chết mèo a!“Định khi nào thì đi?” Thượng Thiên Dương vội vàng chuyển đề tài.“Qua giáng sinh.” Tất Ngôn nhẹ nhàng nhả ra từng chữ.“Nhanh như vậy?” Thượng Thiên Dương kinh ngạc nâng cao giọng.“Chẳng phải là Sở Sự Vụ của chúng ta định thành lập một phân sở tại trong nước sao?” Tất Ngôn nói ra suy nghĩ của mình cho bạn tốt nghe “Nhân cơ hội này, mình sẽ tỉ mỉ khảo sát một phen ở trong nước.” “Được, cậu cũng đã nói như vậy, vậy thì dựa theo ý của cậu mà làm thôi.” Thượng Thiên Dương không có biện pháp phản bác, “Vậy em trai, em gái của cậu thì sao? Cậu muốn giải thích chuyện này với bọn nó như thế nào?”“Tạm thời không cần nói cho tụi nó biết sự thật, để cho tụi nó nghĩ mình là vì muốn thành lập phân sở mới mà về nước là được rồi.” Không nghĩ muốn khiến cho em trai em gái lo lắng, Tất Ngôn đành phải nhờ anh ta nói dối giúp.“Thật sự không nói cho bọn nó biết sao? Bọn nó đã trưởng thành rồi, biết phải làm như thế nào.” Thượng Thiên Dương do dự nói.“Mình không muốn cho bọn nó tham dự quá nhiều vào chuyện này, sẽ gợi lên những kí ức không tốt đã trôi qua. Chuyện này để một mình mình gánh vác, cứ như vậy đi.”Thượng Thiên Dương nghiêm túc vỗ vỗ bờ vai của anh, “Mình biết phải làm như thế nào, yên tâm, mình sẽ giữ kín chuyện này thay cậu.”“Toàn bộ phải nhờ vào cậu rồi.”“Đều là anh em, không cần khách khí.”Nhưng trong lòng Thượng Thiên Dương tê tê giống như bị côn trùng cắn, mặc kệ, chết thì chết thôi!“Cậu thật sự không nhân cơ hội này đi tìm vị tình nhân nhỏ mối tình đầu của cậu?”“Thượng Thiên Dương!” Khủng long phun lửa nhấc chân, một cước đá anh ta ra khỏi văn phòng lập tức khôi phục yên tĩnh, tâm của Tất Ngôn đã sớm không còn bình tĩnh như mặt ngoài, không ngừng nhớ lại vấn đề vừa rồi bạn tốt nhắc tới, nội tâm rộn ngăn kéo ra, cầm lấy bản phác họa ở tận cùng bên trong, bìa đã ố vàng, nhìn là biết đã Ngôn thật cẩn thận lấy ra, lật xem từng tờ, giống như dĩ vãng, không nỡ dời mắt, bản phác họa này theo anh rời khỏi nhà, vẫn trôi nổi vượt biển đi tới Newyork, chưa từng rời khỏi người mươi năm này, nó đã trở thành trụ cột tinh thần của anh, mỗi khi anh gặp khó khăn và chuyện không vui, chỉ cần nhìn người ở bên trong sẽ đứng lên một lần nữa.“Em có khỏe không?” Tất Ngôn nói với cô gái nhỏ phấn nộn ở bên trong tập tranh nỉ non. Có lẽ cô đã lập gia đình tim hơi đau, lòng ngón tay vuốt ve qua lại trên khuôn mặt của người trong tranh, muốn cảm thụ một giây hạnh phúc qua hai ngày nữa là lễ Noel, trên đường phố Newyork tràn đầy không khí vui sướng nơi đường cái náo nhiệt người đến người đi, ánh sáng rực rỡ, Tất Ngôn một mình bước chậm. Thân hình tuấn lãng cao ngất của anh hòa trong dòng người phương Tây đặc biệt nổi trội. Nguyên nhân mọi người liên tục nhìn chăm chú vào anh chính là toàn thân anh phát ra hơi thở ngạo nghễ lạnh như làm như không thấy ánh mắt chăm chú của người qua đường. Khuôn mặt lạnh lùng không có một chút biểu cảm, mãi đến khi khóe mắt anh vô ý thoáng nhìn thấy tủ kính ven đường, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng bắt đầu xuất hiện một vết nứt nhỏ, đáy mắt xẹt qua một tia ánh sáng phức dừng bước, chậm rãi đi về phía cửa kính, cách một tấm thủy tinh trong suốt, anh yên lặng đứng trước một bộ áo cưới, đó là một bộ áo cưới thêu đầy hoa Tường Vi. Từng đóa hoa Tường Vi màu hồng nhạt trên bộ váy trắng, cực kì xinh ca ca, em thích hoa Tường Vi, chúng nó có khả năng làm thành váy đẹp sao? Mẹ nói chiếc váy xinh đẹp nhất trên đời được gọi là váy cưới, vậy em có thể dùng những bông hoa Tường Vi này làm thành áo cưới không...Bên tai phảng phất truyền đến giọng nói non nớt đã lâu trong trí Ngôn không thích náo nhiệt, nhưng bây giờ đứng trước một chiếc áo cưới trong tủ kính, đứng trên đường cái người đến người đi, chuyện này nếu để cho Thượng Thiên Dương cùng em trai, em gái biết, hẳn là bọn họ sẽ bị dọa tới mức tròng mắt cũng có thể rơi Tường Vi... Tất Ngôn nỉ non cái tên này ở trong ngàn luân chuyển, suy nghĩ của anh không khỏi bay đến phía sau vườn nơi có hoa Tường Vi. Bây giờ cũng đã cảnh còn người mất. Không biết thiên sứ nhỏ phấn nộn kia có tìm được áo cưới hoa Tường Vi của cô hay đến bóng dáng nhỏ phấn nộn kia, khuôn mặt anh tuấn lạnh lùng lộ ra một nụ cười ấm áp, môi mỏng khẽ cong thành một vòng cung nho nhỏ, lòng có chút chấn động. Cô là thời gian đẹp nhất sau cùng của Tất Ngôn, cho nên nhiều năm như vậy qua đi vẫn tồn tại trong trí nhớ của anh chưa từng biến là, trí nhớ chung quy cũng chỉ là trí nhớ. Những thứ tốt đẹp cũng chỉ là hồi ức, không trở thành hiện thực được. Anh không nên tiêu phí quá nhiều thời gian vào chuyện nhàm nghĩ đến đây, lông mày anh tuấn của anh hơi nhăn lại, dời tầm mắt khỏi tủ kính, nhanh chóng đi vào trong đám ở thành phố bên kia Địa Cầu, nguyên nhân là do văn hóa phương Tây xâm lấn, khiến cho lễ Noel cũng trở thành ngày lễ mà người trẻ tuổi chạy theo như vịt, trên phố đầy ông già Noel cùng cây thông Noel, tùy ý cũng có thể nhìn thấy chữ giáng sinh vui phẩm lễ Noel rực rỡ muôn màu treo trong tủ kính, người qua đường không nhịn được mà dừng lại, nhất là các bạn nhỏ.“Đừng chạy loạn, quan trọng nhất là phải đi theo cô giáo, biết không?” Liên Ngữ đứng ở phía trước quay đầu nhắc nhở các bạn nhỏ ở phía ngày lễ giáng sinh này, cô nhi viện mang bọn nhỏ ra ngoài chơi, cảm thụ không khí của lễ giáng sinh. Hoạt động và vật phẩm dành cho lễ giáng sinh ở trên đường làm cho bọn nhỏ hưng phấn không thôi, mà điều này cũng làm các giáo viên chạy theo bọn nó phải mệt Ngữ phụ trách dẫn mấy bé gái đi dạo dọc theo tủ kính. Con gái trời sinh thích chưng diện, cho dù là bé gái cũng không ngoại lệ, khi các cô bé nhìn thấy váy hoặc quần áo xinh đẹp ở bên trong tủ kính, luôn luôn sẽ dừng lại thảo luận sôi nổi một Ngữ đứng cười ở phía sau các cô bé, không nói câu nào.“Cô giáo Liên, cô mau nhìn, cái váy kia thật đẹp.” Một cô bé kéo tay Liên Ngữ la lên nói “Cô giáo Liên, mau đến xem.”Liên Ngữ nghe thấy bọn nhỏ lớn tiếng hoan hô, nhìn về phía mà các cô bé đang chỉ theo bản năng. Vừa nhìn thấy cô lập tức sửng sốt. Đó là một bộ áo cưới màu trắng rất đẹp, điều đáng tiếc duy nhất chính là mặt trên không có hoa Tường Vi mà cô thích nhất.“Cô giáo Liên, đó là váy gì mà đẹp như vậy?” Nhóm bạn nhỏ đồng loạt quay đầu chờ mong nhìn cô.“Cái này gọi là áo cưới, là chiếc váy mà các bạn nữ mặc vào thời điểm hạnh phúc nhất trong đời. Sau này các con cũng sẽ có một bộ áo cưới của mình.”Liên Ngữ nhìn chiếc áo cưới kia, vẻ mặt có chút mê ly, phảng phất lại nghe thấy lời anh trai nhỏ nói với cô.“Thật vậy chăng?” Bọn nhỏ không thể tin được lại có một ngày như thế.“Sẽ.” Liên Ngữ gật đầu thật mạnh, cho nhóm cô bé sự tin cô bé nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời cười đến sáng lạn như hoa, tất cả đều ghé vào trước tủ kính nhìn áo cưới xinh đẹp bên trong, giống như có thể bắt nó vào trong Ngữ đứng ở phía sau bọn nhỏ, tầm mắt cũng dừng lại trên chiếc áo cưới thật lâu không dời. Dường như cô lại nhìn thấy một mảng lớn hoa Tường Vi, nở sáng lạn như Tường Vi tượng trưng cho khát khao trong tình yêu, nhưng là tình yêu không chỉ là một giấc mơ đẹp. Tuy hoa sẽ héo tàn nhưng tình yêu trong lòng lại vĩnh viễn không tàn lụi. Hoa Tường Vi chính là tình yêu ban đầu, lời hứa trong tình đây cũng là mong đợi của cô về tình yêu với anh trai nhỏ có nụ cười ấm áp, lần thứ hai xuất hiện chờ đợi tốt ca ca, anh tìm được cô gái bằng lòng mặc áo cưới vì anh chưa?Trong không khí truyền đến từng tiếng nhạc du dương, một cô gái áo lam xinh đẹp tựa người vào bên cửa cúi đầu đọc quyển sách trên tay, phảng phất như chung quanh đã không còn liên quan gì tới cô mà đắm chìm vào trong thế giới của mình, điềm tĩnh và tao này, chuông gió trên cửa quán cafe vang lên, một bóng dáng đỏ như lửa chợt hiện, đi tới vị trí đối diện cô gái áo lam, ngồi xuống một cách dứt được tiếng động, Liên Ngữ ngẩng đầu lên từ trong quyển sách, “Hồng Lăng, cậu đã đến rồi.”“Cậu đọc đến mê mẩn như vậy sao?” Đoạn Hồng Lăng vừa đến đã nhìn thấy bộ dáng đọc đến say mê của cô. Nếu không phải cô tận lực tạo ra tiếng động, có lẽ đến bây giờ cô ấy còn không phát hiện ra sự tồn tại của cô đâu.“Ha ha, thực xin lỗi.” Tự biết mình đuối lý, Liên Ngữ cười gượng bồi tội, “Sao lại đột nhiên hẹn mình đi uống cafe?”“Còn không phải là vì chuyện của đại tiểu thư cậu sao?” Người phụ nữ này khẳng định là quên, Đoạn Hồng Lăng thở phì phì nghĩ, “Hôm nay là sinh nhật của cậu đó, Liên đại tiểu thư!”“Ách, mình quên rồi.” Đúng là Liên Ngữ quên mất hôm nay là sinh nhật mình, không để ý cười cười, “Không sao, sinh nhật không phải là ngày gì quan trọng, cũng không cần căng thẳng như vậy.”“Cậu đó, ngay cả sinh nhật của chính mình cũng không để ý, vậy cậu quan tâm đến chuyện gì đây.” Đoạn Hồng Lăng lắc đầu với cô, “Mặc kệ, hôm nay mình đặt cho cậu một phòng bao tại Bầu Trời Màu Lam. Đêm nay chúng ta phải chơi hết mình.”
“Này, người anh em, đến lúc sự việc được giải quyết, cậu có muốn dẫn cô gái nhỏ của cậu cùng trở về NewYork không?” Đó thật sự là một vấn đề, cần phải nhắc nhở anh thật tốt.“Ừ” Tất Ngôn hừ nhẹ một tiếng.“Cậu có nói với cô ấy mục đích về nước của cậu không?” Nhìn thái độ cứng rắn trong miệng anh, xem ra là chưa nói.“Không có, chỉ nói một số chuyện đơn giản, cô ấy không biết nguyên nhân tớ về nước.”“Về sau cũng không định nói?”“Ừ....không quan trọng.” Tất Ngôn lạnh lùng đáp, anh thật sự không muốn Liên Ngữ dính líu vào chuyện này.’được rồi, chuyện của cậu, tụ cậu giải quyết đi.’’ Hai tay Thượng Thiên Dương thả xuốn ’Tớ đi trước’’Sau khi Thượng Thiên Dương ra khỏi cửa, Tất ngôn cũng để cây viết trên tay xuống, suy nghĩ một chút, anh lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số quen thuộc.’Anh muốn đưa em đi đâu?’’ Liên Ngữ ngồi ở phụ, nghiêng đầu khi nhận được điện thoại của Tất Ngôn, bàn giao một chút công việc cho đồng nghiệp, Liên Ngữ liền vội vàng chạy đi, vừ ra khỏi cửa liền nhìn thấy Tất Ngôn đứng ở đó, vẻ mặt hơi cứng lại, khiến cô hơi lo phải là vì chuyện của cô nhi viện nên anh gặp phải phiền phức đó chứ?’Là chuyện của cô nhi viện sao?’’’Không phải, chuyện của cô nhi viện đã được giải quyết.’’ Tất Ngôn nhìn thẳng phía trước, tiếp tục lái xe.’Vậy anh là làm sao vậy?’’ Cô khó hiểu quan sát anh’’ Sao sắc mặt lại khó caoi như vậy?’’’Tiểu Ngữ, em…’’Anh ngừng lại không nói tiếp.’Ừ, làm sao? ’Sao anh không nói tiếp?’Không có gì, đến rồi nói sau.’’Không lâu sau đó, xe dừng lại ở trước một ngôi biệt thự.’Này…’’Liên Ngữ xuống xe nhìn đến cánh cổng lớn, cảm giác có chút quen thuộc.’Ngôi nhà trước đây anh từng ở’’. Tất Ngôn đẩy cổng lớn, nắm tay Liên Ngữ đi vào.’Hai mươi nưm trước nhà anh bị phá sản, cho nên căn nhà này bị đem ra bán đấu giá, cho đến khi anh về nước,anh mới mua lại nó từ trong tay người khác.’’Liên Ngữ càng đi vào trong càng cảm thấy quen thuộc, nhớ về căn phòng màu trắng to lớn cùng với chỗ ngồi trong phòng lần lượt hiện lên, cô giãy ra khỏi tay anh, theo đường đi trong trí nhớ chạy chậm, quả nhiên, dừng lại ở sau một vườn hoa.’Nơi này từng trồng là hoa tường vi, đúng không?’’ Cô chậm rãi quay đầu, không dám tin hỏi Ngôn gật gật đầu’’Đúng vậy, nơi này từng là chỗ mẹ anh yêu thích nhất, bà ở đã trồng một vườn hoa tường vi.’’Cô dùng hai tay che miệng mình, nước mắt trong hốc mắt trào ra ’Cho nên anh biết em là ai, lần đầu tiên gặp mặt anh đã biết em là TiểuNgữ’’’Đúng, anh đã tìm được em, Tiểu Ngữ của anh.’’ Anh ôm lấy cô ’ Nhưng anh không nói cho em biết.’’’Tại sao?’’Nước mắt của Liên Ngữ nhỏ giọt trên ngực anh, làm nóng bỏng con tim anh.’Lần này anh về nước vốn chỉ muốn điều tra nguyên nhân vì sao cong ty ba phá sản, không có ý đinh ở lại chỗ này, gặp em là chuyện ngoài ý muốn, yêu em cũng là chuyện không nằm trong kế hoạch của anh.’’’Hiện tại thì sao? Em vẫn không nằm trong kế hoạch của anh sao?’’ Liên Ngữ khổ sở hỏi, cô rất sợ khi biết được đáp án.’Không.’’ Tất Ngôn lập tức lên tiếng phủ nhận ’ Hôm nay mang em đến nơi này, chính là muốn cho em biết mọi chuyện, em đã là một bộ phận không thể thiếu trong sinh mệnh của anh.’’’Chán ghét, anh luôn làm em rơi nước mắt.’’ Cô làm tổ ở trong ngực của anh, khóc thút thít ’ Em chờ anh thật lâu, thật lâu…’’’Thực xin lỗi.’’’Em không cần lời xin lỗi của anh.’’’Được, không cần nói xin lỗi.’’ Anh cúi đầu hôn đôi môi cô ’Vậy anh nói…Anh yêu em, có được không?’’’Ô ô…’’ Nước mắt cảm động dọc theo khoé mắt của cô chảy xuống, ôm chặt thắt lưng anh, vùi đầu vào trong ngực anh, cứ thế khóc thành Ngôn ôm chặt lấy cô không nói được lời nào, cứ yên tĩnh như vậy, không một tiếng hôm sau, Tất Ngôn vừa mở cửa đã nhìn thấy Liên Ngữ đứng ngoài cửa, bên chân còn có thêm một túi hành lý nhỏ.’Đay là?’’ Tất Ngôn kinh ngạc nhìn cô gái nhỏ sáng sớm xuất hiện trước cửa nhà anh.’Anh không quan tâm đến’bảo mẫu’ này sao? Từ hôm nay trở đi, em muốn ở lại chỗ này, mỗi ngày nấu cơm cho anh ăn, quét dọn nhà cửa cho anh.’’ Liên Ngữ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, cười khanh khách nhìn anh.’Em…’’ Anh phản ứng không kịp ngây ngốc giật mình nhìn cô xách hành lý vào trong phòng.’Thật là đói, em còn chưa ăn sáng.’’ Buông túi hành lý xuống, Liên Ngữ điềm đạm đáng yêu nìn anh. ’Em muốn ăn cơm rang trứng.’’Tất Ngôn vừa tức vừa buồn cười, còn dám gọi món ăn, thì ra là vì cơm rang trứng của anh, cô gái nhỏ này mới chạy đến nơi này của anh.“Không phải em muốn nâu cơm cho anh ăn sao? Sao bây giờ thành anh nấu cơm cho em ăn rồi?’’ Anh cười trêu chọc ’Có nhầm lẫn gì hay không?’’’Ây da, hôm nay anh làm trước, ngày mai emm nhất định sẽ nấu cho anh ăn, đuoặc không?’’ Liên Ngữ làm nũng lắc lắc cánh tay Ngôn nhận mệnh đi vào nhà bếp, bắt đầu chuẩn bị mọi gái này càng ngày càng không sợ anh, muốn ngồi lên trên đầu anh rồi.’Ngồi đằng trước chờ một chút, sẽ xong nhanh thôi.’’ Ai bảo anh không nỡ để cô chịu đối, đành phải vì cô bỏ nghề, chạy vào bếp làm bà nội lúc chờ đợi, Liên Ngữ đen hành lý đến phòng dành cho khách ở đối diện phòng của anh, nhanh chóng sửa sang lại quần áo của mình.’Thơm quá.’’ Vừa ra khỏi phòng, cô đã ngửi thấy mùi thơm, nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng.’Lại đây ăn đi.’’ Nhìn thấy bộ dáng thèm nhỏ rãi của cô, Tất Ngôn thật sự đã hết không nói hai lời, lập tức chạy qua, ngồi vào vị trí, chờ anh bưng cơm rang trứng ra.“Thật sự không biết ai hầu hạ ai.” Tất Ngôn thấp giọng nói nghĩ tới cảnh tượng về sau cô sẽ quét rác nấu cơm, Tất Ngôn không rét mà run, để cho cô vào nhà có phải là một sai lầm không? Cái gì cũng không biết, một đại tiểu thư năm ngón tay chưa từng dính qua nước mùa xuân, sao có thể làm loại công việc nhà này?Aiz, xem ra chính mình tự tìm phiền toái cho mình, hơn nữa còn là một phiền toái lớn mà chính mình cam tâm tình nguyện.“Về phía ba mẹ, em sẽ giải thích như thế nào?” Đột nhiên một người con gái lại chạy đến ở chung với một ngừơi con trai, anh nghĩ trên đời này sẽ không có ba mẹ nào đồng ý.“Hahaha....em nói với bọn họ em muốn ở cùng với đồng nhiệp mấy tháng.” Cô gái nhỏ cười đắc ý, trưng vẻ mặt giống như đã làm một chuyện rất giỏi.“Em đó...” Nhẹ nắm cái mũi nhỏ của cô “Cũng học cách nói dối rồi.”“Còn không phải học theo anh sao?.” Cái mũi xinh xắn nhăn lại, Liên Ngữ làm mặt quỷ với sau khi qua lại với Tất Ngôn, Liên Ngữ ngày càng được anh khai thác chỉ số hoạt bát, hiếu động.“Xem ra tiểu thư Liên Ngữ có thành kiến với anh.” Tất Ngôn chìa tay lấy lại đĩa cơm rang trứng đặt trước mặt cô “Tốt nhất là không cần ăn cơm rang anh làm.”“Trả lại cho em.” Liên Ngữ lập tức nhào lên muốn cướp lại đĩa cơm rang trứng của mình “Thật xin lỗi, Tất Ngôn tiên sinh, ngài đại nhân đại lượng không chấp kẻ tiểu nhân như con, không cần so đo với một đứa nhỏ, được không?”Liên Ngữ ngẩng mặt lên cười hì hì lấy lòng anh, nhìn thấy nét mặt tươi cười như hoa của cô, Tất Ngôn vừa tức lại vừa bất đắc dĩ.“Anh sẽ không tức giận phải không?” Cô vui vẻ cầm lấy thìa mở miệng thật lớn ăn cơm rang Ngôn cố ý vò loạn mái tóc của cô, nhìn bộ dáng hưởng thụ của cô, lông mi không khỏi cong lên, hình ảnh ấm ấp làm cho con người ta mê sống ở chung chính thức được bắt đầu, dần dần Liên Ngữ quen, mỗi ngày ngoại trừ đi làm ở cô nhi viện, thì hầu như cô đều ở nhà chăm lo cho cuộc sống hằng ngày của Tất Ngôn, nghiễm nhiên trở thành một người vợ gương gian trước Liên Ngữ rất chăm chú vào quá trình huấn luyện giúp việc, lúc này đã phát huy tác dụng, việc nội trợ làm càng ngày càng thuận tay, cơm nấu ăn càng ngày càng ngon, tóm lại, đối với cuộc sống gia đình hiện tại, Tất Ngôn cực kỳ hài trừ....“Liên Ngữ” Tiếng đập cửa ầm ầm, giống như tiếng sấm giữa mùa xuân“Rời giường.”“Ưm...” Thiên hạ trên giường rầu rĩ phun ra một tiếng, sau đó trở thân mình lại tiếp tục cửa vang lên âm thanh va chạm của chìa khoá, Tất Ngôn đã dùng chìa khóa mở cửa phòng của cô, anh lại thở dài, thấy vẻ mặt của cô khi ngủ giống như thiên sứ, loại cảm giác vô lực này lại đến.“Tiểu Ngữ, rời giường.” Tất Ngôn cúi đầu, nhẹ giọng gọi cô.“Ưm, không cần, em còn muốn ngủ.” Miệng Liên Ngữ lầu bầu, tiếp tục giấc mộng đẹp của Ngôn đứng bên giường của cô bất đắc dĩ lắc đầu, yên lặng chăm chú nhìn vẻ mặt khi ngài ngủ của cô, cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra thở đều đều theo quy luật, dáng vẻ ngủ say bắt lấy tầm mắt của anh, không thể dứt ra ngày nay vất vả cho cô rồi, vì phổi hợp với nghỉ ngơi của anh, thức sớm ngủ trễ, vì muốn học nấu cơn làm nội trợ, thậm chí cô còn chạy đi ghi danh chương trình dạy nấu ăn, cố gắng của cô anh đều để trong mắt, cảm thấy đau lòng không thôi.’Vất vả cho em.’’ Anh quyến luyến vuốt ve khuôn mặt đang ngủ say của cô, sau đó cúi xuống nhẹ nhàng hôn cô…Thiên hị đang ngủ say nhẹ nhàng ưm một tiếng ’ưm…’Tất Ngôn nhịn không được vỗ xuống cái trán của cô ’Em đúng là cô gái nhỏ thích dày vò người ta.’’ Tiếp theo đầu lưỡi gian xảo cạy mở môi anh đào mềm mại của cô tiến vào trong khoang miệng, quấn lấy lưỡi của cô.’ưm…’’ Trong lúc mơ ngủ, Liên Ngữ cảm thấy trong miệng có một con rắn nhỏ trơn tuột đang cuốn lấy đầu lưỡi trong miệng mình, cảm giác thật thoải mái, cô không tự chủ được vươn đầu lưỡi cho nó trêu lưỡi linh hoạt trong cái miệng nhỏ tận tình nhấm nháp mùi vị ngon ngọt, đầu lưỡi phác hoạ hình dạng đôi môi mềm đẹp đẽ, liên tục không ngừng hấp thu vị ngọt của cô.’Ừ…’’Liên Ngữ đang ở trong mộng thấp giọng kêu Ngôn đang chìm đắm nhât hời tỉnh lại, áp chế dục vọng đang kêu gào trong cơ thể, cúi đầu nhẹ nhàng lay động thiên hạ trên giường.’Tiểu Ngữ, rời giường.’’ Cho dù không nhẫn tâm vẫn phải gọi cô dậy. ’Hôm nay cô nhi viện tiến hành hội từ thiện, em không thể đén muộn được.’’’A…’’ Liên Ngữ đang cùng chu công chơi cờ đột nhiên bị lay tỉnh kích động bật dậy ’Làm sao vậy?Làm sao vậy?’’Con ngươi ngập nước đầy sương mù của cô bỗng nhiên chống lại con ngươi trầm tĩnh của anh,kinh ngạc la lên’’Anh..tại sao anh lại ở trong phòng của em?’’’Tỉnh rồi à?’’ Dịu dàng vuốt ve mái tóc hốn độn của cô’’Nhanh đi rửa mặt đi, bằng không sẽ không đến kịp hội từ thiện của cô nhi viện.’’Liên Ngữ vừa nghe đến lập tức quay đầu liếc nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường, nhìn đến kim đồng hồ, trong lòng âm thầm ảo não.’A, em quên mất giờ.’’ Nhấc chân lên, vọt vào phòng tắm bắt đầu rửa mặt ’Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?’’Tât Ngôn nhìn bộ dáng va đụng mơ hồ của cô, khoé môi nâng lên, sau đó giữ vẻ mặt vui vẻ rời khỏi phòng sống của hai người hạnh phúc giống như một đôi vợ chồng, cứ như vậy thời gian yên lặng trôi qua một tháng, bọn họ hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp, họ lại không biết sắp có một cơn giông tố ào tang…Liên Ngữ đang giặt quần áo nghe thấy tiếng chuông cửa ’Tất Ngôn, mau đi mở cửa.’’’Biết rồi.’’ Buông bản vẽ trong tay ra, Tất Ngôn chậm rãi đi ra mở cửa.’Surpríe.’’ Giọng nói to lớn theo sau tiếng mở cửa đồng thời vang lên. ’Sao nhìn thấy tớ lại có vẻ mặt mất hứng vậy?’’ Thượng Thiên Dương tự giác lướt qua mặt thối của người đàn ông nào đó, định đi vào trong phòng.’Cậu tới làm gì?’’ Giọng điệu không chút thân mật, nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện ở nhà mình, Tất Ngôn hỏi.’ Cậu thật tọng sắc khinh bạn.’’ Thượng Thiên Dương đảo cặp mắt trắng dã ’ Thời điểm có công việc, sẽ gọi điện báo tớ trở về tè NewYork làm trâu làm ngựa, đến khi xong việc rồi, còn không giới thiệu bà chủ nhỏ cho tớ, cho nên tớ chỉ có thể tự mình đén cửa gặp Ngữ không nghe tiếng động gì của Tất Ngôn, đành phải chính mình ra xem xem có chuyện gf xảy ra.’Ách…’’ Liên Ngừ tò mò nhìn người đàn ông đang nói chuyện cùng Tất Ngôn trong phòng khách ’Tất Ngôn, vị này là?’’’Lại đây đi.’’ Tất Ngôn vẫy tay, giới thiệu với cô ’Bạn tôt của anh, Thượng Thiên Dương.’’’Haha…tiểu thư Liên Ngữ, từ lâu đã nghe đại danh của cô.’’ Thượng Thiên Dương cười sáng lạn, có hứng thú nhìn người con gái xinh đẹp mặt dính đầy xà bông trước mặt.’Tiên sinh Thượng, xin chào.’’Liên Ngữ cũng mỉm cười với hắn, xoay người muốn đi lấy cho hắn lý nước.’Không cần thiết, cậu ta không khát.’’ Tất Ngôn khó chịu nói.’Này…’’ Liên Ngữ xấu hổ đứng tại chỗ, ngay ngô cười.’Lòng dạ cậu cũng quá hẹp hòi.’’ Không phải là không mời mà tới thô sao? Thật sự là một người đàn ông keo kiệt.’Thượng tiên sinh , mời uống nước.’’Liên Ngữ vẫn đi lấy ly nước cho hắn, đặt trước mặt hắn.’Vẫn là Tiểu Ngữ khéo léo hiểu lòng người, không như người nào đó.’’ Hắn đắc ý hướng về phia Tất Ngôn hừ một tiếng, quay đầu cười hớ hớ rồi hỏi Liên Ngữ ’Anh có thể gọi am là Tiểu Ngữ không?’’’Ách, có thể.’’ Do dự vài giây nhưng cô vẫn gật đầu.’ok, nếu vậy anh gọi em là Tiểu Ngữ, vậy em cứ gọi anh là Thiên Dương hoặc Sun, Thượng Thiên Dương nghe qua không được tự nhiên.’’ Tuỳ ý ngồi trên ghế sô Pha, THượng Thiên Dương lên tiếng tuyên bố.’Rốt cuộc là cậu có chuyện gì? ’ Tất Ngôn không có biện pháp với hắn, đành phải ngồi xuống.’Ừ, người cậu cho đi điều tra đã có tin tức.’’ Thượng Thien Dương ầm ĩ đủ, giơ tay ra, đưa túi tư liệu cho anh.
Tên câu chuyện thực sự khiến người đọc liên tưởng đến một chuyện tình đầy bi kịch. Cô tên là Liên Ngữ, từ nhỏ, cô đã được coi là bảo bối trong nhà. Nhưng cô chưa từng yêu ai bao giờ, không phải cô ngây thơ, cũng không phải là cô có trái tim lạnh giá, mà là vì lời hứa với anh Tiểu Phẫn - người đã hứa sau này sẽ cưới cô làm vợ. Sự chờ đợi trong vô vọng của cô bị mọi người cười nhạo, họ nói anh đã quên cô, họ nói cô thật ngu ngốc khi cứ chờ mong như vậy...Anh, Tất Ngôn - một tổng giám đốc quyền cao chức trọng của một công ty lớn. Đối với anh, không có chuyện gì là không thể, không có gì là không làm được; thứ gì anh đã muốn thì tất nhiên sẽ đạt được nó. Anh dùng rất nhiều thủ đoạn để dụ dỗ cô, dù cô có cố trốn tránh thế nào thì cũng không thoát khỏi được vòng tay anh. Rồi cô sẽ quyết định ra sao ? Sẽ tiếp tục chờ mong lời hứa từ nhỏ của người anh tên Tiểu Phẫn? Hay là bị chìm trong những dụ dỗ của tổng giám đốc Tất Ngôn ? Tất cả sẽ có trong “Làm ấm giường cho tổng giám đốc”. Mời các bạn hãy đón đọc !
làm ấm cho tổng giám đốc