Sau khi ly dị có nhu cầu. . . Vẫn là có thể tìm ta." Dụ Văn Châu đem một phần hợp đồng đem ra. "Ta đã ký xong." Hoàng Thiếu Thiên: "Ngươi có ý gì?" Dụ Văn Châu hắng giọng một cái: "Thiếu Thiên, ly hôn đi." Ly hôn vẫn muốn hành nhau. Ly hôn, không có nghĩa là hai người trong cuộc không còn gì chung. Họ không còn tình cảm, nhưng còn con cái để cùng nuôi dưỡng. Tòa án giúp họ tự do hợp pháp, nhưng cũng cần thêm tòa án lương tâm để giúp người trong cuộc thanh thản sống tiếp Hai mươi bốn tuổi, Khương Hiểu Nhiên luôn nghĩ rằng sau khi ly hôn, cũng không có vấn đề gì lớn. Trên đời này ai rời bỏ ai hay không đều có thể sống được. Nhưng ai biết được chuyện cẩu huyết lại đụng ngay phải cô, cô đã mang thai, sinh hạ con gái. Chín năm sau, ba mươi ba tuổi, cô gặp lại Tiếu Dương. Tác phẩm: Muốn ly hôn với nhân vật phản diện. Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, xuyên không, nữ phụ. Văn án: Niệm Niệm xuyên vào trong cuốn tiểu thuyết mình vừa đọc, xui xẻo cô lại xuyên thành nữ phụ có số phận bi đát, vì yêu anh trai (không phải anh ruột) của mình Từ đó về sau hoàng tử Charles vẫn tiếp tục qua lại với Camilla cho đến khi cả hai kết hôn với nhau. Tuy nhiên cuộc sống hôn nhân của cả hai không hề suôn sẻ như mong đợi, mà từng có vài lần cãi vã dẫn thậm chí là đòi ly hôn. Trong tuyên bố của Quỹ Bill và Melinda Gates, họ cho biết Bill và Melinda vẫn là đồng chủ tịch và vẫn sẽ tiếp tục làm việc cùng nhau. Nguồn tin trên nói thêm, trong thông báo ly hôn, cặp đôi cho biết "không còn tin chúng tôi có thể phát triển cùng nhau như một cặp vợ chồng 9XVb8p. Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FULLSố chương 31Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Giới thiệu Hai mươi bốn tuổi, Khương Hiểu Nhiên luôn nghĩ rằng sau khi ly hôn, cũng không có vấn đề gì đời này ai rời bỏ ai hay không đều có thể sống ai biết được chuyện cẩu huyết lại đụng ngay phải cô, cô đã mang thai, hạ con năm sau, ba mươi ba tuổi, cô gặp lại Tiếu dựa vào nghề bán sách kiếm sống, còn Tiếu Dương trở thành tổng giám đốc sở hữu công ty tài chính lớn, lại còn có vị hôn thê môn đăng hậu họ còn có thể tiếp tục duyên trước được không?Lời người chuyển ngữMình đã đọc ở đâu đó một câu Hôn nhân giống như một tác phẩm nghệ thuật bằng sứ, làm nên nó thật khó nhưng đánh vỡ nó rất dễ dàng. Hiểu Nhiên và Tiếu Dương đã yêu nhau rất sâu đậm, kết hôn với nhau khi còn quá trẻ, dường như họ vẫn chưa đủ sẵn sàng để bước vào cuộc sống gia đình. Tuổi trẻ bồng bột chưa thể hiểu giữa yêu và cưới có một khoảng cách xa như thế nào. Kết hôn không phải kết thúc chuyện tình mà là bắt đầu một cuộc sống mới. Những điều vụn vặt trong cuộc sống gia đình đã làm nên mâu thuẫn, để rồi kết quả thật không ai mong muốn đã xảy may, sau 9 năm, họ đã tìm được may, sau 9 năm, họ vẫn còn yêu thật may, họ đã nắm tay nhau đến suốt cuộc mọi người có những phút giây vui vẻ khi đọc truyện Khương Hiểu Nhiên đã lên kế hoạch từ lâu, quyết định mở hiệu đầu cô định mở cửa hàng quần áo, sau lại phát hiện quần áo rất nhanh đổi mốt, cần vốn lớn, căn bản không thích hợp với điều kiện tài chính của cô. Lại nghĩ nên mở cửa hàng ăn nhỏ, đầu tư nhỏ sợ khó tìm đầu bếp giỏi, cái cách này cũng không thể thực hiện được. Cứ nghĩ trước sau, vẫn nên mở hiệu sách nhỏ, không cần mời người làm, sách báo cũng sẽ không bị đào hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa, cô cực khổ chăm chỉ tìm kiếm nhà thuê mặt bằng mở hiệu sách, không phải tiền thế chấp quá nhiều thì cũng là loại chuyển nhượng giá thành rất cao, cô hoàn toàn không có khả năng gánh Hiểu Nhiên đi bộ vu vơ bên đường, ánh mặt trời giữa trưa thu len lỏi qua những ngọn cây, tinh nghịch chạy nhảy bao xung quanh cô. Khương Hiểu Nhiên hai tay ôm ngực, trong lòng có cảm giác se lạnh, ngay cả ánh mặt trời cũng không thể xua tan được phần ngoại ô đường xá trống trải, tuyến đường bốn phương kéo dài, cô bất giác đi đến cửa siêu thị nổi tiếng cao cấp.“Mỹ nữ, mua đĩa CD về xem đi! Phim mới của Thành Long Đặc vụ mê thành’, hay bom tấn Hollywood Xác ướp’, giá bán năm tệ, lỗ vốn nên bán đại phá giá, tâm động không bằng hành động.”Cô đánh giá anh chàng tuổi đôi mươi trước mặt, “Có phải đang có chương trình khuyến mãi?”.“Ha ha, nếu có khuyến mãi, có lẽ tôi đã làm chủ lâu rồi.”“Siêu thị cho phép mở cửa hàng này à?” Cô vẻ mặt không chàng thần bí cười, nghiêng đầu quay sang khách hàng khác giới thiệu, một lát đã bán được năm Hiểu Nhiên đứng một bên suy nghĩ, nhìn xung quanh, phát hiện thấy quầy hàng đối diện gần như bỏ không.“Này ông chủ, cậu kinh doanh thật tốt. Cho tôi cái hai đĩa đó.”Anh chàng đắc ý nói “Cửa hàng bán đĩa này của tôi kinh doanh tốt nhất đó.”.“Các cậu cũng thuộc quản lý của siêu thị à?” Khương Hiểu Nhiên cầm đĩa trong tay, không để ý hỏi.“Đó là chuyện đương nhiên, mỗi tháng phải trả ba ngàn tệ tiền thuê cho văn phòng quản lý.”Khương Hiểu Nhiên cười tủm tỉm đưa cho anh chàng 10 tệ, xoay người đi vào siêu đi vào văn phòng quản lý ở tầng bốn, “Xin chào, xin hỏi đây có phải văn phòng quản lý không?”.“Có chuyện gì sao?” Một người phụ nữ trung niên hỏi.“Chào chị, tôi muốn thuê một gian hàng trước cửa siêu thị được không?”“Cô bán gì?” Một người đàn ông đeo kính hỏi cô.“Tôi tính bán sách.”Người đàn ông đeo kính hỏi người phụ nữ trung niên, “Bán sách chắc không có xung đột gì trong siêu thị?”.Người phụ nữ gật đầu, “Cô gái vận khí cô thật tốt, lần trước cũng có người muốn thuê, chúng tôi cũng chưa đồng ý. Chỉ cần làm trái quy định siêu thị, cô không thể kinh doanh.”.“Đương nhiên rồi, tôi chỉ bán sách.”“Chỉ đơn giản là sách thôi sao? Có sắc’ cũng không thể được.”“Ông yêu tâm, tôi sẽ không làm những chuyện như vậy, sẽ không gây phiền phức cho siêu thị.”“Vậy được rồi, trước mắt cô nộp ba tháng tiền thế chấp, một tháng tiền thuê, tổng cộng một vạn hai ngàn tệ.”Hiện giờ trong tay Khương Hiểu Nhiên tổng cộng cả tiền gửi ngân hàng chỉ có một vạn ba ngàn năm trăm đồng mới có khả năng trả. Cô vẻ mặt thành khẩn nói, “Chị có thể để tôi nộp một tháng tiền thế chấp được không, trong tay tôi tiền không nhiều lắm, tôi muốn chừa chút tiền mua sách.”.Người phụ nữ vẻ mặt khó xử.“Mọi người đều nộp ba tháng, chúng tôi đối xử rất bình đẳng.” Người đàn ông đeo kính giải thích.“Tôi cũng biết các vị rất khó xử, nhưng tôi thực sự không có khả năng, nếu không tôi sẽ nộp một tháng tiền thế chấp, hai tháng tiền thuê, các vị cố gắng dàn xếp giúp tôi.” Sắc mặt cô đỏ bừng phụ nữ suy nghĩ một lát, trả lời, “Tôi xem cô cũng vì việc buôn bán, cũng muốn giải quyết nhanh nên đồng ý kí hợp đồng với cô. Nhưng trường hợp này ngoại lệ chúng tôi mới chiếu cố cô, hợp đồng chi tiết cô đừng nói cho người khác.”.“Còn không cám ơn khoa trưởng của chúng ta.” Người đàn ông đeo kính nói tiếp.“Cám ơn chị nhiều.” Khương Hiểu Nhiên cúi người chín mươi độ, lòng tràn đầy niềm cảm kích, thế gian này dù sao vẫn có rất nhiều người nhà, mẹ Khương biết cô đi thuê nhà, vẻ mặt áy náy, “Mẹ vô dụng, trong tay cũng chỉ tiết kiệm vài đồng, cũng không đủ để mở gian hàng.”.Nói xong đi vào phòng, khi đi ra trong tay bà cầm một quyển sổ nhỏ hình chữ nhật.“Mẹ giờ chỉ có năm ngàn tệ, con cầm mua sách.”Cô nắm chặt sổ tiết kiệm trong tay, “Mẹ, về sau nhất định con sẽ kiếm được gấp hai, hai mươi, một trăm ngàn.”.Mẹ Khương ánh mắt nhu hòa, “Con bé này, mẹ không cần con kiếm nhiều tiền, tâm nguyện duy nhất chỉ mong bình an hạnh phúc là đủ rồi.”.Một bên, Dương Dương tiến vào lòng cô gọi, “Mẹ, mẹ, mẹ.”.Khương Hiểu Nhiên ôm Dương Dương, thân hình mềm mại như bông giúp cô cảm thấy ấm áp phút này, chỉ mong thời gian yên lặng, ngừng trôi, ngừng lại để hình ảnh này mãi thành một bức ảnh đẹp nhất.*Sáu năm sau, vào một buổi sáng sớm, Khương Hiểu Nhiên đứng trước gương vội vàng chải đầu, vẫn kiểu tóc đuôi ngựa như những năm ba mươi hai tuổi, vậy mà tóc tai còn làm trẻ thế này, cô nhìn chính mình mà tự giễu giờ, các đường phố phổ biến tóc dài thẳng, sau một thời gian lại thịnh hành kiểu tóc xoăn, người nào không uốn tóc sẽ trở thành kẻ lỗi thời, bất hạnh thay cô chính là một trong số đánh kem phấn lên mặt, không biết khi nào trên xương gò má đã xuất hiện vài điểm mờ nhạt, cô nhẹ nhàng sờ vào bất giác giật thực năm tháng thúc giục con người, cuộc sống trôi qua rất nhanh, thời gian một đi không trở ngày trước đây, chủ cửa hàng chuyên kinh doanh mỹ phẩm trong siêu thị Vương Diễm Diễm nói cô chỉ biết kiếm tiền chứ không biết tiêu tiền, mấy năm qua chưa bao giờ mua mỹ phẩm đắt tiền, luôn coi mấy loại rẻ tiền phù hợp với mình, vì vậy đến ông trời cũng không ban bố cho khuôn mặt đến việc cô kiếm tiền, hàng năm cũng được ba bốn vạn, trả tiền học phí Dương Dương học hàng năm sáu ngàn tệ, mặt khác học đàn tranh năm ngàn tệ, đưa lại cho mẹ mỗi tháng sinh hoạt phí một ngàn năm trăm tệ, dường như còn lại không có không phải không muốn tiêu tiền, mà căn bản không có tiền, vì vậy càng sợ không dám tiêu. Mấy năm qua trong tay chỉ có hai vạn tệ, muốn mở cửa hàng riêng chỉ có thể là giấc vào quầy sách, chân tay nhanh nhẹn dọn sách, mỗi ngày phải dọn dẹp quầy sách mất một giờ. Cô lau mồ hồi trên trán, vẫn còn kịp ngồi xuống ghế.“Chị Hiểu Nhiên, nói cho chị tin tức đặc biệt này.” Dư Lãng thần bí cười hề hề đi vào quầy hàng cô.“Không bán đĩa sao, chạy sang đây vui vẻ vậy?”“Biết không, giám đốc thực sự hôm nay sẽ tới tuần tra cửa hàng.”“Giám đốc thực sự?”Dư Lãng bộ dáng như biết rõ nội tình, “Năm trước, giám đốc bị Cố thị thu mua, cho nên giám đốc hiện tại chính là tập đoàn Cố thị Cố Thiên Nhân.”.“Cố Thiên Nhân, cậu chắc chắn?”“Đương nhiên, chị gái em làm ở Cố thị, tin tức phát ra hoàn toàn chính xác.”.Bên này, trên đường lớn một vài chiếc ô tô dừng trên xe người đàn ông khoảng trên dưới ba mươi ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, khuôn mặt tuấn mỹ, đồng phục áo sơmi màu xanh, khí chất lỗi lạc siêu sau vài người tùy tùng như đưa rước ngôi sao, theo sát ngay ta bước tới cửa, đột nhiên dừng lại. chỉ tay về phía quầy hàng, “Sao lại thế này?”.“Cố đổng, họ vẫn bán hàng ở đó, đã được sáu năm.” Người quản lý đứng bên cạnh cẩn thận giải thích.“Vẫn? Khó trách nơi này dễ dàng đổi chủ.” Anh ta cười lạnh.“Tôi lập tức thanh lý hợp đồng với bọn họ.” Người quản lý lấy khăn tay lau mồ hôi trên nữ thư ký xuất hiện đẩy cửa kính, Cố Thiên Nhân đang muốn đi vào bên trong.“Cố đổng, xin dừng bước.” Khương Hiểu Nhiên la Thiên Nhân bước chân dừng lại, quay đầu nhìn về phía cô, ý nghĩ bỗng nhiên trở nên mê muội, anh ta cố gắng ổn định, một lát sau, hỏi cô “Có chuyện gì?”.“Vì sao không cho chúng tôi bán hàng ở đây, chúng ta đã ký hợp đồng hai năm.”.“Hợp đồng là vật chết, người là sống.”“Vậy anh cần phải nói rõ ràng nhưng đằng này lại bỏ qua không phân rõ phải trái.” Khương Hiểu Nhiên ngẩng cao đầu, phẫn nộ nhìn chằm chằm vào anh Thiên Nhân thú vị nhìn kĩ cô, trong mắt không hề phát hiện nét cười.“Tốt lắm, Khương Hiểu Nhiên, không cần ở đây làm ồn. Chuyện của cô, buổi chiều đến văn phòng tôi.” Quản lý vội vàng giải người cùng Cố Thiên Nhân đã đi Hiểu Nhiên nghĩ, tôi đâu có ngốc, buổi chiều nói chuyện với ông, đơn giản chỉ là bồi thường tiền, đến lúc đó không lo cuốn gói chạy lấy người thì chỗ này, mình đi chỗ nào để tìm địa điểm thích hợp, người nhà mình sẽ sống thế nào?Cô nhìn Dư Lãng nói, “Tiểu Lãng, giúp tôi trông quầy, tôi đi nói chuyện với bọn họ.”.“Chị à, chị yên tâm đi, nhất định phải nói ra được ý kiến của chúng ta.”Khương Hiểu Nhiên gật đầu với cậu, bước đi tiêu sái vào siêu thị, dáng vẻ thấy chết vẫn không sờn khí nhanh nhẹn theo chân Cố Thiên Nhân, im lặng theo, anh ta đến kho hàng, cô ở ngay cửa chờ. Anh ta đến phòng họp, cô ở ngay hàng lang đến khi Cố Thiên Nhân chấm dứt công việc thời gian đã chạng vạng.“Đã đặt cơm chưa?” Anh ta hỏi thư kí bên cạnh.“Dạ rồi, mười lăm phút nữa đưa tới.”“Đặt thêm một phần dưa chua xào ruột, đưa đến phòng khách cho tôi”.Anh ngồi dựa vào ghế, ngẩng đầu trông thấy Khương Hiểu Nhiên đứng ở cửa, “Nơi này tôi không cần thần giữ cửa.”.Khương Hiểu Nhiên xấu hổ đi vào, “Cố đổng, bây giờ anh có rảnh không?”.“Cô áp sát gần người như vậy, tôi có thể nói không rảnh sao?”“Đã như vậy, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề, ngài không thể bỏ hết gian hàng của chúng tôi được, hợp đồng của tôi còn hai năm nữa”“Quản lý Đinh, phiền anh đưa hợp đồng đã ký mấy gian hàng đó lại đây.” Cố Thiên Nhân gọi điện thoại cố định sang phòng quản lý.“Có vẻ cô đứng cả buổi chiều, không thấy mệt sao?” Anh tùy ý Hiểu Nhiên đột nhiên cảm thấy đau nhức khắp bắp chân, cô thuận thế ngồi lên sô pha, cả người mỏi mệt, khiến cơn tức giận biến mất hơn nửa.“Cố đổng, bữa ăn của ngài, còn có dưa chua xào ruột.” Thư kí đem hộp cơm lên bàn làm việc, xoay người ra mở nắp, “Phải, cơm ngon. Ruột tôi không thích ăn, cho cô đấy.”.Khương Hiểu Nhiên thấy cách nói chuyện của anh rất kì lạ, họ mới lần đầu gặp mặt, còn không thân đến mức này. Nhưng đứng dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu, cô vui vẻ nói, “Cám ơn, cũng vừa lúc tôi đói bụng.”. Cô không ngốc đến mức để bụng đói không phòng đầy mùi thức ăn, Khương Hiểu Nhiên hít một hơi thật sâu, vùi đầu vào ăn, cô ăn rất nhanh. Khi ngẩng đầu, bắt gặp Cố Thiên Nhân đang đăm chiêu nhìn Diệu vừa vào cửa, liền cảm giác không khí trong phòng là lạ. Anh ta đặt hợp đồng lên bàn, sau đó Cố Thiên Nhân thuận tay mở ra rồi lại đặt lên bàn.“Theo hợp đồng, nếu siêu thị cần, có thể thu hồi quầy hàng, nhưng phải bồi thường ba tháng tiền thuê cho họ.” Đinh Diệu nhìn anh giải thích.“Đúng, Khương Hiểu Nhiên, cô nói sao?” Cố Thiên Nhân dùng khăn tay lau Hiểu Nhiên buông đôi đũa, “Tôi không đồng ý, bỏ quầy này, tôi làm sao tìm được địa điểm thích hợp. Không có địa điểm buôn bán, tôi ăn cái gì, uống cái gì, ba tháng tiền thuê trả lại tôi à, không thể dễ dàng như vậy.”.Cố Thiên Nhân nhìn cô không nói, anh rất hứng thú quan sát Diệu không đoán ra tâm sự của giám đốc, đành phải kiên trì nói tiếp, “Hiểu Nhiên, cô đã ở cửa siêu thị bán sách sáu năm, chúng tôi vẫn rất chiếu cố cô. Bây giờ siêu thị đã lên cấp bậc mới, rất quan tâm hình tượng, chính cô nói đặt hàng ở cửa, nhìn vào có phải rất khó coi?”.“Tôi cũng không phản đối cải cách của siêu thị, muốn tôi chuyển đi nơi khác không phải là không thể được, nhưng anh phải để tôi sắp xếp nơi để đi, không thể đuổi ngay tôi ra khỏi đây được.”“Cô muốn đi chỗ nào?” Cố Thiên Nhân thuận miệng hỏi Hiểu Nhiên nghĩ rằng công việc không thể mất, mất thì không thể đến, quanh quẩn trong lòng mới thốt ý tưởng ra “Tầng một lối vào có chỗ để trống không dùng, có thể mở cửa hàng ở đó không?”.Đinh Diệu nhìn Cố Thiên Nhân, khó xử nói, “Chỗ đó vốn cửa hàng mỹ phẩm của Bảo Lệ, nhưng giờ cửa hàng mỹ phẩm lại tập trung ở tầng hai, tạm thời để trống, thường sử dụng để quảng cáo.”.Cố Thiên Nhân thoáng nghĩ. “Vậy cứ mở ở đó đi, cũng tốt khi tạo bầu không khí văn hóa.”Khương Hiểu Nhiên không thể tin được lỗ tai mình, tầng một siêu thị, tấc đất tấc vàng, tuy diện tích chỉ có năm mét vuông, nhưng dù sao cô vẫn có thể ở trong này không cần ở bên ngoài dầm mưa dãi nắng.“Vậy còn cửa hàng Dư Lãng ở đó?”“Cô còn nhàn nhã lo cho người khác sao?” Cố Thiên Nhân híp Diệu nhanh nói tiếp, “Tầng một không còn vị trí, tầng ba là cửa hàng gia dụng, khả năng còn có vài vị trí.”.Khương Hiểu Nhiên nghĩ lại, “Tôi không nên thay Dư Lãng làm chủ, anh trực tiếp nói chuyện với cậu ấy.”. Nói xong, xoay người rời Diệu đứng một bên, cẩn thận hỏi, “Cố đổng, muốn vào trong siêu thị, khởi điểm là hai vạn tệ đặt cọc, tiền thuê cũng phải gấp hai tiền cô ấy thuê bên ngoài, hợp đồng nên định thế nào?”.“Anh ngày đầu làm việc ở trong này à, sao chuyện này cũng phải hỏi tôi?”“À, tôi hiểu. Tôi đi ra ngoài trước.”Ngay khi anh ta đi tới cửa, Cố Thiên Nhân liền gọi anh ta lại, “Nhà cô ấy có phải rất khó khăn không?”.Đinh Diệu xoay người đi đến trước mặt anh “Cô ấy một mình nuôi con nhỏ, bình thường rất tiết kiệm, có gì đắt cũng không dám mua.”.“Vậy kí hợp đồng trước với cô ấy.”Đợi Đinh Diệu đi rồi, Cố Thiên Nhân nhẹ nhàng day huyệt thái dương, hôm nay sao vậy? Ma xui quỷ khiến thế nào mà lại thương tiếc một người phụ nữ, phải biết rằng trong từ điển của anh, bao nhiêu năm nay không hề xuất hiện từ giải thích duy nhất, rất cô nhà, đối mặt với khuôn mặt kiêu ngạo kia, anh sợ ngay cả thấy cũng không ngủ được. Anh vẫn hay đi spa thư giãn, nơi đó phụ nữ đủ mọi hương sắc, phong tình vạn chủng, đúng là nơi tốt nhất để đàn ông giải quyết phiền khuya ngày hôm sau, Cố Thiên Nhân trở lại ngôi nhà ở trung tâm thành phố. Căn hộ tầng cao nhất, lựa chọn khi vừa kết hôn, trang hoàng đơn giản trang nhã, là phong cách anh đầu, ngoài công việc dường như mỗi ngày anh đều về dù chỉ là hôn nhân vì lợi ích anh cũng hy vọng kính trọng như khách, luôn chung sống hòa điểm của anh, hôn nhân không cần tình yêu, quan trọng chỉ là thỏa hiệp của riêng mình, hai bên chung sống thân không biết do quan điểm sống khác nhau, hay tính cách hai người mà khi ở cùng nhau ba ngày một trận cãi, năm ngày một trận chiến, dần dần nhà là nơi anh e sợ, tránh còn không rồi, anh nghe theo bạn tốt làm luật sư tư vấn, quyết định cùng vợ kí một hợp đồng hôn nhân, đơn giản là trước mặt mọi người tình cảm, sau lưng thì không can thiệp, mỗi tháng đưa cho cô ấy chi phiếu năm mươi vạn, để mua cái thanh đi vào phòng khách, trong phòng đèn bật sáng Yến Ny mặc áo ngủ, cầm ly rượu vang trong tay, “A, người đã trở về. Cố đổng, chúng ta dường như không chạm mặt một tuần rồi.”.Cố Thiên Nhân giọng nói lạnh lùng, “Hy vọng cô hiểu được thân phận của mình.”.“Thân phận cái gì, tôi là vợ hợp pháp của anh, không phải loại đê tiện anh dùng tiền mua được ở bên ngoài.” Phan Yến Ny cao ngạo ngẩng đầu.“Cùng là dùng tiền của tôi, nhưng phụ nữ bên ngoài có thể mang lại cho tôi vui vẻ. Cô thì làm được cái gì?” Anh trào phúng cười.“Anh lấy tôi so với họ, so sánh với cái loại phụ nữ hạ lưu sao?” Phan Yến Ny không kiềm chế được gào to.“Chú ý dáng vẻ của cô, tìm từ thích hợp, tôi nhớ rõ hiệp ước có quy định rõ ràng. Nếu cô làm trái, khả năng chi phiếu tháng sau sẽ ít hơn một số không.”Phan Yến Ny đem những lời muốn nói bên miệng nuốt xuống, ai thèm quan tâm đến tiền của anh, những lời đó trước kia cô có thể thốt ra. Nhưng bây giờ, cô đã quen ăn mặc cao sang, quen cuộc sống xa hoa, kết giao với phu nhân ngang thân phận. Bố cô năm nay theo thị trưởng lùi về vị trí thứ hai, cô còn có lợi thế gì để giao phong với Cố Thiên Nhân Thiên Nhân đi lên cầu thang, bỏ lại một câu, “Ngày mai cùng tôi về nhà cũ ăn cơm.”.Đây là vai diễn của cô, Phan Yến Ny bi ai cười, ly rượu rơi xuống đất, chất lỏng màu đỏ chảy dọc dần dần thấm đẫm tấm thảm Ba Tư, ngọn đèn ở trên chiếu xuống, kiều diễm đến đáng sợ. Đã đến gần lễ mừng năm mới, bà Khương và dì ngồi xe Tiếu Dương đến nhà lúc ăn cơm tối, Khương Hiểu Nhiên bận rộn trong phòng bếp, Dương Dương thì ở ngoài vườn hoa Khương vào phòng khách, nhìn thấy phòng khách rộng rãi, có cầu thang, cảm giác như một khu vườn lộng lẫy bài trí sang trọng. Sống đến sáu mươi tuổi, bà cũng chỉ nhìn thấy ngôi nhà to lớn trên TV.“Mẹ, con đặt hành lý của mẹ và dì ở tầng một, đỡ phải đi cầu thang lên tầng hai”. Tiếu Dương xách theo hai túi vali đi vào phòng khách.“Cứ để đấy đi, con nghỉ ngơi đã”.Dì đi vào phòng bếp xắn ống tay áo, “Hiểu Nhiên, cần giúp gì không, để dì làm giúp cho”.Khương Hiểu Nhiên đang thái rau, thấy bà bước vào vội vàng bỏ dao, tay đặt lên vai xoay người bà kéo ra ngoài, “Dì à, dì nghỉ ngơi đi, con xong ngay đây”.Bà Khương và dì ngồi ở phòng khách, Tiếu Dương ngồi một bên.“Tiếu Dương à, mẹ nghe nói con mua ngôi nhà này cho Dương Dương”.“Vâng ạ, nhiều năm nay con đã không quan tâm chăm sóc cho Dương Dương và Hiểu Nhiên”.“Nghe khẩu khí con như vậy, hẳn vẫn chưa quên Hiểu Nhiên”. Dì hỏi tiếp.“Năm đó chúng con ly hôn là quyết định vội vã, đã nhiều năm trôi qua vẫn cảm thấy Hiểu Nhiên là thích hợp nhất với con”.“Tiếu Dương, lúc trước hai đứa ly hôn mẹ cũng không đồng ý, cũng không phải không có cơ sở tình cảm, nói một câu tính tình không hợp liền ra đi. Tính tình Hiểu Nhiên mạnh mẽ, chuyện lớn như vậy cũng không thương lượng với mẹ. Nhưng đã ly hôn rồi mẹ cũng không ràng buộc hai đứa”. Bà Khương uống ngụm trà.“Mẹ, mẹ yên tâm, con đã hơn ba mươi tuổi rồi, nếu đã quyết tâm ở bên nhau thì con sẽ mãi không thay đổi”.“Có được những lời này của con trong lòng mẹ cũng cảm thấy yên tâm. Bên nhà con đã biết quyết định của con chưa?”.Tiếu Dương dừng lại một chút rồi đáp. “Dạ”.“Vậy là tốt rồi, tuy nói hôn nhân là chuyện của hai người nhưng nếu không có người lớn chủ trì vẫn không được”.Cơm nước xong, Tiếu Dương và con gái lên tầng lẽ mẹ và dì đi đường dài mệt nhọc nên cũng sớm vào phòng Hiểu Nhiên ngồi ở phòng khách xem đang phát chương trình những bà nội trợ, có ba cặp tuyển thủ đấu nhau, vào siêu thị mua đồ không ngừng, một lát xe đẩy đã đầy Hiểu Nhiên đang ảo tưởng, bản thân mình tuyệt đối không mua gì, sau đó người chủ trì tuyên bố cô có tổng số tiền cao nhất nên đạt được giải thưởng mua sắm đầy một giỏ hàng của tất cả mặt hàng trong vậy cô bật cười ra tiếng.“Cười ngây ngô gì thế?”. Tiếu Dương nằm ở sofa sau lưng, miệng kề bên gò má cô Hiểu Nhiên cũng không muốn nói tâm sự mình cho anh nghe, sợ bị anh trêu trọc.“À, lâu không xem nhiều chương trình như này, rất buồn cười”.Tiếu Dương nheo mắt, cái chương trình nhàm chán này, nhưng miệng lại nói, “Thỉnh thoảng xem để thư giãn rất tốt đấy”.“Mà trước kia không phải anh ghét nhất thấy em xem nhưng chương trình kiểu này sao?”.Bây giờ vẫn ghét như thế, nhưng chỉ cần em vui là Dương cười,”Thay đổi thế này không phải tốt à?”.Khương Hiểu Nhiên “Ừm” một tiếng, ánh mắt còn nhìn chằm chằm lên màn nhìn anh, trong lòng anh không thoải Dương vòng qua ngồi bên cạnh cô, tay ôm chặt thắt lưng cô, một tay khác đặt lên bụng cô, nhẹ nhàng vuốt ve, rồi từ từ chuyển lên nơi tròn trĩnh của Hiểu Nhiên thoáng giật mình, cơ thể chợt mềm nhũn, mặt đỏ, “Anh điên à, mẹ ở trong phòng, ngộ nhỡ nhìn thấy anh…. “.Tiếu Dương không để cô nói hết câu đã chặn miệng cô lại, không đi sâu vào nhưng không ngừng giữ chặt cắn một lúc lâu mới rời môi Hiểu Nhiên thở sâu, “Điên à, anh làm gì vậy?”.“Bà xã à, không còn cách nào khác, nhìn em rất ngon lành”.“Nghĩ em là kem sao mà ngon”.“Thật sự hiểu biết đấy”. Tiếu Dương hôn một cái lên má cô.” Đi ra, đi ra đi, thật không chịu nổi anh”.“Thật sự muốn anh đi? Nếu không anh sẽ ở lại, mà trên tầng còn phòng trống đấy”.“Đừng bậy bạ, mẹ và dì ở đây anh đừng nghĩ lung tung. Anh về sớm ngủ đi. Ngày mai anh còn phải đi thay băng”.Tiếu Dương không quan tâm nói, “Không có việc gì, thay băng sau cũng được, giờ để vậy cũng tốt”.“Nhỡ có sẹo thì sao”.“Không phải càng nam tính sao, đúng là hợp ý anh”.Khương Hiểu Nhiên giơ tay sờ cổ anh, nghĩ đến một vết sẹo lớn ở đây, trong lòng cô đau xót.“Được rồi, anh đi”. Tiếu Dương thấy dáng vẻ đau lòng của cô, bỗng nhiên đứng dậy rời Hiểu Nhiên còn chưa lấy lại tinh thần, người đã không thấy bóng dáng tối ngủ di động bỗng vang lên tiếng có tin ra đã thấy, Anh đã về nhà, em đang làm gì vậy?Vội trả lời, đang chuẩn bị được rồi, an tâm ngủ đi. Bà xã của nghĩ thật buồn nghĩ lại đó mới chính là con người anh, anh đã trở di động, Khương Hiểu Nhiên kê đầu lên gối nhưng không ngủ dù lúc đầu nằm lên, chăn nóng hừng hực, cơ thể cảm thấy ấm áp hơn đến tối qua, Tiếu Dương nhiệt tình như vậy tim cô đột nhiên đập đầu cơ thể hơi lạnh không hiểu sau nóng lên, cứ như lửa có gì đâu, cô thầm nhắc bản thân, vừa mới rời nhau đã nghĩ đến anh. Giống như nhớ lại hồi còn yêu nhau cũng vậy, mỗi một phút không gặp đã nghĩ không Hiểu Nhiên, đừng giống như cô gái trẻ nữa. Mày bình tĩnh đi. Không dư thừa tình cảm để cho mày tiêu xài đâu, mày sẽ thua không dậy nổi lòng thầm dặn mình nhớ kỹ rồi dần dần chìm vào giấc ngày hôm sau, ngoài ý muốn nhận được điện thoại của Cố San, hẹn gặp mặt Hiểu Nhiên cảm thấy kỳ lạ, cô và cô ấy cũng không quen thân, sao lại kiếm chuyện đến tìm này lại chuyện gì đây?Mang theo nghi vấn cô đi đến nơi hẹn, nghe nói nơi này cũng là sản nghiệp Cố thị, câu lạc bộ thư giãn nghỉ ngơi của giới thượng lưu ở trung tâm thành cửa vào, Cố San tao nhã ngồi ở kia, uống thứ gì Hiểu Nhiên ngồi ở ghế đối diện với cô ấy, nói thẳng, “Chị Cố, xin hỏi hôm nay chị tìm tôi có gì chỉ giáo?”.Cố San vẫy tay gọi phục vụ cầm thực đơn đến, “Xin hỏi chị uống gì ạ?”.Khương Hiểu Nhiên thấy người khác lịch sự như vậy, nhìn sang xem Cố San đang uống gì đó đẹp mắt, thứ chất lỏng màu xanh nhạt chảy trong chiếc cốc thủy tinh trong suốt, có vẻ là thứ đồ uống thế chỉ chỉ, “Giống như cô ấy”.Chờ phục vụ bưng đồ uống đến, cô uống một ngụm, có chút chua, có chút San lúc này mới mở miệng, “Khương tiểu thư, tùy tiện quấy rầy cô như vậy thât có lỗi quá. Nhưng tôi làm vậy cũng là bất đắc dĩ”.Cô ấy tạm dừng một chút, nói tiếp, “Mấy ngày hôm trước Phan Yến Ny gây phiền phức cho cô. May mắn cô không có chuyện gì”.Khương Hiểu Nhiên nhìn cô ấy, hình như bây giờ Phan Yến Ny và cô ấy không có quan hệ San hiểu ý của cô, mỉm cười nói, “Cô nhất định thấy kì lạ vì sao tôi lại quan tâm đến chuyện của cô ta. Tuy nói cô ta và Thiên Nhân ly hôn, về pháp luật cô ta và nhà họ Cố không còn quan hệ gì, nhưng dù sao cô ta cũng đã là con dâu nhà họ Cố nhiều năm, về tình về lý chúng tôi không thể bỏ mặc”.“Nhưng tôi không phải là cảnh sát, cũng không phải là quan tòa”. Khương HIểu Nhiên rất bình tĩnh nói.“Nghe nói là bạn cô bị thương, tôi muốn cô ra mặt, nhờ cậu ấy thay đổi khẩu cung ở cục cảnh sát, nói đó chỉ là hiểu lầm”.“Cảnh sát sẽ tin tưởng sao? Lúc ấy bọn họ đã tận mắt nhìn thấy”.” Đây sẽ là chuyện của tôi”. Cố San tao nhã uống đồ uống, “Ban đầu định để Thiên Nhân nói chuyện này với cô nhưng nó không chịu, sợ cô khó xử, tôi đành phải tự mình ra mặt”.Khương Hiểu Nhiên vốn định nói, việc này tôi không quyết định được, nhưng nghe được tên Cố Thiên Nhân lại nuốt lời nợ Cố Thiên Nhân nhiều lắm, có thể báo đáp ân tình của anh đối với cô, trong lòng cô cũng thấy dễ chịu rất nhiều.“Việc này tôi chỉ có thể nói sẽ giúp cô nói, kết quả cuối cùng thế nào tôi cũng không thể đảm bảo”.“Có những lời này của cô là được rồi”.Khương Hiểu Nhiên đi ra khỏi câu lạc bộ, thấy một chiếc xe hơi màu đen đỗ lại ven đường, cửa kính xe hạ xuống, Cố Thiên Nhân ngồi bên trong nhìn cô ra hiệu lên đi qua đó, mở cửa xe, ngồi bên cạnh anh, cười nói, “Trùng hợp thật”.“Anh cố ý chờ em”. Cố Thiên Nhân khởi động ô tô, xe chạy nhanh dọc theo đường lớn, mãi cho đến vùng ngoại ô thành phố mới dừng mắt là một mảnh đất nông nghiệp trồng đủ loại rau người đều không xuống xe, Cố Thiên Nhân hạ cửa kính, gió mát từ từ thổi đi không khí ngượng ngừng trong xe làm tinh thần con người cũng thoải mái hẳn lên.“Chị anh đến tìm em?”.“Đúng vậy”.“Em đồng ý rồi? “.“Em sẽ cố gắng, cũng không thể để anh khó xử”.“Vốn nghĩ ly hôn sẽ không còn liên quan, ai ngờ vẫn dính dáng đến”. Cố Thiên Nhân nhìn về phía xa xa, “Cha cô ta đến tìm cha anh, hai nhà bây giờ trên phương diện ít nhiều vẫn có liên quan”.“Ảnh chụp cô ấy thực sự là thế nào?”.“Cũng chính cô ta tự trồng quả đắng, người đàn ông chụp ảnh lần trước đòi anh một trăm vạn, phim ảnh đều đưa hết cho anh, vốn coi là không có việc gì. Ly hôn xong hắn ta lại đòi tiếp tiền, anh không cho, kết quả trong tay hắn ta vẫn còn giữ lại vài bức ảnh, vì để hả giận nên hắn đã gửi lên mạng”.“Ảnh trên mạng vẫn còn sao?”.“Cơ quan công an đã xử lý”.“Vậy là tốt rồi”.“Không nói chủ để mất hứng thế nữa, đã lâu không gặp em, nhà mới trang hoàng thế nào rồi?’. Cố Thiên Nhân quay đầu nhìn cô.“À, năm trước chưa kịp chuyển vào”.“Mà hai ngày trước anh đi qua nhà em nhưng không thấy có ai”.“Bây giờ em không ở đó”.Cố Thiên Nhân lên tiếng sau một lúc lâu không nói gì, “Cuộc sống em đã ổn định rồi, anh cũng an tâm”.“Thiên Nhân”. Khương Hiểu Nhiên cũng không nói lên với anh, cô thua thiệt nhiều lắm.“Hiểu Nhiên, cùng anh chơi tennis đi”.Khương Hiểu Nhiên nhìn giờ qua di động, sắp đến giờ cơm tối rồi.“Lần trước em đồng ý làm cho anh hai điều, hôm nay bắt đầu hoàn thành điều một”.Khương Hiểu Nhiên cười nói, “Sớm biết đơn giản như vậy em sẽ đồng ý làm nhiều hơn”.“Bây giờ cũng không muộn, ba điều được không?”. Cố Thiên Nhân lặng lẽ nhìn cô.“Được thôi, ba điều. Giao dịch”.Hai người đi đến câu lạc bộ, Cố Thiên Nhân gọi một cô gái trẻ đưa cho cô một bộ quần áo thể Hiểu Nhiên mặc xong quần áo, mới nhớ mình chỉ vài lần đánh tennis, cũng là Lưu Sảng cương quyết lôi đi, tài nghệ vẫn còn rất mới quần áo xong, nhìn vào gương soi, thấy tư thế có vài phần giống vận động viên thể thao, váy ngắn đến đùi khoe hai chân thon đến sân bóng, ánh mắt Cố Thiên Nhân sáng ngời, ngày bình thường anh có chút yên tĩnh già dặn hôm nay phong thái rất oai hùng hiên chơi vài hiệp Khương Hiểu Nhiên đã thua thảm ngồi bên sân, uống nước khoáng, mồ hôi từ tóc mai chảy ròng Thiên Nhân đi đến bên cạnh cô, đưa cho cô một cái khăn “Sao vậy, không chơi nữa sao?”.“Tha cho em đi, thực lực chênh lệch quá lớn, anh nên tìm người khác giỏi hơn thôi”. Khương Hiểu Nhiên lau mồ hôi chán nản Thiên Nhân đưa tay, “Để anh dạy em”.Khương Hiểu Nhiên do dự, sau đó đưa tay cho học, Khương Hiểu Nhiên rất nhiêm túc, vì thế cô bỏ qua phản ứng của Thiên Nhân ở phía sau cô, lồng ngực chạm vào sau lưng cô, tay vươn qua hông cầm vào cổ tay thơm hòa lẫn với mồ hôi trên cơ thể người phụ nữ tỏa ra tạo nên hương vị rất hấp dẫn, hơi thở Cố Thiên Nhân trở nên dồn dập, anh hít sâu, miễn cưỡng dạy cô một lúc sau đó rời khỏi cô ngay.“Sao vậy, không dạy nữa sao?”.“Bụng anh đang kháng nghị, đi ăn chút gì đã”. Giọng anh khàn ăn cơm ở một quán gần đó, không quá lớn nhưng lại rất lịch sự tao động một lúc Khương Hiểu Nhiên thấy thèm ăn hơn hiều, cô ăn hai bát cơm, đồ ăn trước mặt cũng tiêu diệt gần Thiên Nhân muốn gọi thêm đồ ăn nhưng Khương Hiểu Nhiên xua tay, “Đừng gọi nữa, em không chống đỡ nổi về nhà đâu”.Trên đường về nhà, Khương Hiểu Nhiên thấy rất mệt mỏi, bên trong xe bật điều hòa, nhiệt độ thích hợp, một lúc sau cô đã nhắm mắt đi chậm rãi trên con đường bằng phẳng, chỉ chốc lát đã đến cửa biệt khi xe dừng lại Khương Hiểu Nhiên vẫn đang ngủ đèn mờ ảo trong xe chiếu xuống làm nổi bật gò má hồng hào của cô, đôi môi anh đào thật sự hấp dẫn mê Thiên Nhân nhìn cô thật lâu, cuối cùng không khống chế được vẻ nữ tính bao phủ cả trong xe, khẽ nghiêng người gắn chặt lên đôi môi đỏ mọng ấy, một dòng điện xẹt qua môi đến tận tim giây, hai giây, mười giây, anh vẫn không rời khỏi môi phụ nữ còn đang ngủ này vẫn chưa hiểu chuyện vừa rồi xảy Thiên Nhân không đành lòng đánh thức cô, thận chí chỉ một giây ở bên cô, thế là quá tốt với anh.“Về đến nhà rồi”. Anh nhìn đồng hồ, đã muộn rồi, vẫn nên gọi cô Hiểu Nhiên dụi mắt vẫn còn chưa tỉnh ngủ, “Nhanh vậy sao”.Khi Khương Hiểu Nhiên xuống xe, xe vẫn còn đỗ ở vào khoảng sân lớn, ở giữa hoa viên có một người đang đứng trong bóng đêm bao phủ anh nhưng đôi đồng tử lại toát ra màu đen sẫm hơn cả màn đêm. Cùng đọc truyện Sau Khi Ly Hôn, Vẫn Tiếp Tục Dây Dưa của tác giả Hề Nhạc tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại ngôn tình, hiện gốc 61 chương + 1 ngoại truyện đã hoàn.Edit Kim AnhHai mươi bốn tuổi, Khương Hiểu Nhiên luôn nghĩ rằng sau khi ly hôn, cũng không có vấn đề gì đời này ai rời bỏ ai hay không đều có thể sống ai biết được chuyện cẩu huyết lại đụng ngay phải cô, cô đã mang thai, sinh hạ con năm sau, ba mươi ba tuổi, cô gặp lại Tiếu dựa vào nghề bán sách kiếm sống, còn Tiếu Dương trở thành tổng giám đốc sở hữu công ty tài chính lớn, lại còn có vị hôn thê môn đăng hậu họ còn có thể tiếp tục duyên trước được không?

sau khi ly hôn vẫn tiếp tục dây dưa